Thứ Ba, 22 tháng 6, 2010

Ba

Cảm tác từ bài hát Papa của nhạc sĩ Paul Anka

Mỗi sáng Ba đi làm
Tận mờ sớm tinh sương
Công việc thường vất vả
Vượt bao nhiêu dặm trường

Tất cả cũng chỉ để
Chúng con được đủ ăn
Áo quần cùng sách vở
Đôi giày mang ấm chân

---***---

Hằng đêm Ba vẫn thường
Cùng gia đình cầu nguyện
Bế các con vào giường
Đắp chăn và đọc truyện

Không bao giờ Ba quên
Hôn nhẹ lên trán con
Xoa đầu rồi Ba khẽ
Chúc con được ngủ ngon

---***---

Con lớn lên với Ba
Thời gian rồi dần qua
Con bây giờ chững chạc
Còn Ba cũng đã già

Mẹ vẫn thường ốm yếu
Ba lo lắng hàng ngày
Ba Mẹ cùng cố níu
Hạnh phúc qua từng ngày

---***---

Rồi một ngày Mẹ đã
Chẳng ngăn được biệt ly
Ba gục đầu nức nở
"Chúa ơi! cho con đi"

---***---

Hằng đêm Ba vẫn ngồi
Ngủ quên trên ghế gỗ
Ba chẳng dám lên phòng
Vì Mẹ không còn nữa

---***---

Một ngày kia Ba nói
Ba tự hào về con
Con hãy cố gắng sống
Ba tự liệu đừng lo

---***---

Mỗi lần hôn con tôi
Lời Ba như nhắc nhở
Chúng sẽ nối tiếp con
Dòng chảy dài muôn thưở

Hàng ngày tôi vẫn nhớ
Những lời Ba khuyên răn
Lời Ba nguồn mạch sống
Bây giờ và trăm năm ...

Cảm xúc từ bài Papa ...

Không hiểu tại sao, mấy hôm nay tôi cứ luẩn quẩn nghĩ hoài về bài hát Papa. Không biết người cha trong nhạc phẩm của ông Paul Anka có phải là người cha của chính tác giả hay không, hay tác giá đã cảm tác từ một câu chuyện thật nào đó. Thôi hãy gác chuyện ông bố là ai người con là ai, hãy thử suy gẫm nội dung bài hát.

Nếu mới nghe qua nội dung bài hát, chúng ta có thể cảm nhận ngay lòng thương tiếc, biết ơn, kính yêu cha tha thiết của một người con. Tuy nhiên, nếu nhìn theo một góc độ nào đó, câu chuyện có vẻ đượm một nỗi buồn về hình ảnh của một người mẹ ốm đau, người cha một ngày kia đã già, và người con khi kể lại câu chuyện chắc có lẽ lúc người cha đã không còn nữa .

Nhưng khi nhìn sâu vào câu chuyện, chúng ta thấy được ngay một gia đình mới hạnh phúc làm sao. Người con trai biết ơn, thương yêu cha mình như vậy cho ta thấy hình ảnh của một người cha đầy lòng thương yêu & trách nhiệm. Cả đời ông vất vả lo cho con mình, dạy con trở thành người tốt. Nhân vật chính trong nhạc phẩm là người cha, ngoài việc chăm lo cho con, ông còn thương yêu chăm lo cho vợ đến nỗi khi người mẹ mất người cha không bao giờ ngủ trong phòng cũ có lẽ vì nỗi đau lớn lao xuất phát từ lòng thương tiếc quá mãnh liệt mà ông không thể đối đầu. Ôi! một hình ảnh mới đẹp làm sao! Một gia đình mới hạnh phúc làm sao!

Người mẹ dầu chỉ được nhắc đến trong nhạc phẩm là một người đàn bà hay đau yếu và bà đã ra đi trước người cha. Tuy nhiên chúng ta có thể nhận thấy người mẹ ở đây có cái gì đó vô cùng đáng quý, bởi bà phải là một con người làm sao, bà phải sống làm sao mà trong lúc ốm đau chồng bà chăm sóc không nản lòng, đến khi bà mất ông đã thương tiếc bà đến thẫn thờ. Ôi! một tình yêu mới đáng quý làm sao!

Nhìn lại cuộc đời, có biết bao gia đình cha mẹ không yêu thương dạy dỗ con cái theo đúng trách nhiệm của mình. Xã hội với những người con gây khổ đau cho cha mẹ; những cặp vợ chồng thường xuyên xung đột bất hòa; những gia đình đổ vỡ; những đứa trẻ tương lai bất định v.v....

Thế mới thấy gia đình trong nhạc phẩm này quả là một gia đình gương mẫu, một cuộc sống hạnh phúc để chúng ta có thể suy gẫm & tự đặt những câu hỏi cho chính mình:

- Là những người con chúng ta phải sống làm sao với cha mẹ?

- Là những bậc cha mẹ chúng ta phải sống làm sao với con cái mình?

- Là những cặp vợ chồng chúng ta phải sống làm sao với nhau?

- Mục đích tối thượng trong cuộc sống của mỗi chúng ta là gì? Sống cho chính mình? Sống vì tiền tài? Sống vì danh vọng? Sống vì quyền lực v.v. ? Hay sống vì HẠNH PHÚC?

Làng Nam - June 2010.


Papa

(Paul Anka)

Everyday my papa would work
To help to make ends meet
To see that we would eat
Keep those shoes upon my feet
Every night my papa would take
And tuck me in my bed
Kiss me on my head
After all the prayers were said

Growing up with him was easy
Time just flew on by
The years began to fly
He aged and so did I

I could tell
That mama wasn't well
Papa knew and deep down so did she
So did she
When she died
My papa broke down and cried
All he said was, "God, why not take me?"

Every night he sat there sleeping
In his rocking chair
He never went upstairs
All because she wasn't there

Then one day my papa said,
"Son, I'm proud the way you've grown.
Make it on your own. Oh, I'll be O.K. alone."

Every time I kiss my children
Papa's words ring true
"Your children live through you.
They'll grow and leave you, too"
I remember every word
My papa used to say
I live them everyday
He taught me well that way

Every night my papa would take
And tuck me in my bed
Kiss me on my head
When my prayers were said
Every night my papa would take
And tuck me in my bed
Tuck me in my bed
After my prayers were said ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.