Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Hoa Thạch Thảo


Hoa Thạch Thảo

tím ngát một màu yêu thương

Nguồn: Youme,Lính thủy sưu tầm.
Kính chuyển để chia sẻ và Tùy Nghi.
Hoa Thạch Thảo (Aster amellus L) thuộc họ Cúc (Asteraceae). Tại Việt Nam, người miền Nam hay gọi là Cúc Sao, Cúc Cánh mối, người Bắc gọi là Thạch Thảo. 
Thạch Thảo hay mọc thành bụi, nhiều bông với cánh nhỏ xíu xoè rộng ra. Hoa Thạch Thảo có ba màu chính: tím, hồng, trắng. Thạch Thảo có nguồn gốc từ nước Ý, ngày nay được lai tạo thêm thành loại hoa cánh kép rất đẹp. Tại châu Âu, Thạch Thảo tượng trưng cho tình yêu và vẻ đẹp mềm mại, thanh tú, nữ tính. Đôi khi Thạch Thảo cũng tượng trưng cho sự chính chắn vì nó thường nở vào cuối Thu, khi mà đa số các loại hoa khác đã tàn.
Chẳng biết từ khi nào tôi đã yêu loài Thạch Thảo, loài cúc dại dễ thương này. Lần đầu tiên gặp một cụm thạch thảo ở nhà người bạn tôi đã thích ngay. Có lẽ, bởi màu tím dịu dàng của loài hoa này đã Thu hút tôi.
Sau này, một lần vô tình tôi nghe được Elvis Phương ca:
"Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi"
Tò mò, tại sao người ta nhắc hoa Thạch Thảo trong bài hát "Thu buồn" này nhỉ? Sao không là hoa Cúc? là hoa hồng hay hoa gì khác mà là loài hoa bé nhỏ, loài hoa đồng nội này?
Và thật sự bởi có một truyền thuyết buồn mà lãng mạn về hoa Thạch Thảo:
"Kể rằng ngày xưa ở một ngôi làng vùng ngoại ô có một đôi trai gái là Ami và Edible. Hai người này sống cạnh nhà nhau từ nhỏ và họ chơi với nhau rất thân.
Ngày tháng dần trôi, cô bé và cậu bé của ngày ấy nay đã trưởng thành. Edible giờ đây là một người có gương mặt khôi ngô, tuấn tú, dáng người cao cao và là tầm ngắm của biết bao cô gái trong làng. Nhưng anh không để ý tới ai cả vì trong lòng anh đã có hình bóng của người ấy, người con gái mà anh yêu chính là cô bé hồi đó bây giờ cũng đâu còn bé nữa đâu. Với làn da trắng, đôi môi mỏng, nho nhỏ, hồng hồng, xinh xinh cùng với mái tóc bồng bềnh màu gỗ nâu, những đường cong xoăn ôm lấy bờ vai nhỏ bé và khuôn mặt khả ái của Ami làm bao nhiêu chàng trai say đắm và mong ước có được trái tim nàng. Nhưng Ami chỉ đồng ý lấy ai thoả mãn được yêu cầu đó là đem về cho nàng một loài hoa lạ và nàng cảm thấy thích. Biết bao nhiêu chàng trai đã thử và đều lắc đầu bỏ cuộc. Không ai có thể tìm ra loài hoa mà nàng thích kể cả Edible người hiểu rõ tính cách của nàng nhất.
Ami và Edible thường hay cùng nhau vào rừng. Ami hái nấm còn Edible săn thú.
Vào cái ngày hôm ấy, lúc hoàng hôn khi mà giỏ nấm của Ami đã đầy và Edible cũng đã săn được một chú nai rừng. Hai người cùng nhau đi về, nhưng hôm nay họ ko về đường cũ như mọi khi nữa mà họ đã rẽ sang đường khác. Trên đường về, họ cùng nhau trò chuyện và ngắm cảnh rừng núi. Bỗng Ami nói lớn, gọi Edible và chỉ cho anh bụi hoa dại màu tim tím mọc trên vách núi cao: "Chính là nó, loài hoa ấy, Ami thích, rất thích”.
Edible nhìn lên bụi hoa rồi nói với Ami:
- Ami đứng đây chờ tôi, tôi sẽ hái xuống cho Ami
- Không, không được. Edible vách núi cao và nguy hiểm lắm
- Nhưng đó là loài hoa Ami thích, Edible sẽ lấy xuống cho Ami.
- Không, Ami không cho Edible đi.
Lúc đó, Edible nhìn Ami mỉm cười rồi dùng ngón tay trỏ cốc nhẹ vào trán Ami:” Ami ngốc, đứng đây chờ anh, anh sẽ quay trở lại, sẽ mang nó xuống cho Ami, sẽ mang hạnh phúc đến cho Ami mãi mãi”.
Nói xong anh từ từ leo lên vách núi ấy. Mặc cho Ami ngăn cản. Vách núi cao dựng đứng thật nguy hiểm không cẩn thận trượt chân thôi là mất mạng ngay.
"Được rồi, cuối cùng thì Edible cũng làm được" -  Edible nắm được bụi hoa trong tay quay xuống nói với Ami nhưng tại sao tự nhiên anh lại cảm thấy chóng mặt quá.
Sao dưới mặt đất bây giờ lại có nhiều Ami thế. Anh bình tĩnh lại, quay xuống nói với Ami: "Ami! Edible làm được rồi, anh làm được rồi nhé!”
Anh thả bụi hoa xuống cho Ami rồi sau đó tìm cách leo xuống. Lạ quá, đầu anh đau lắm, mắt không còn nhìn thấy gì nữa chóng hết cả mặt. Đau quá, anh không thể minh mẫn được nữa. Tay anh mỏi dần, chân mềm nhũn ra…
- Edible…..KHÔNG…..Ami hét lên khi thấy Edible đang rơi xuống, thả người trong không trung.
Anh quay mặt về phía Ami nói: "xin đừng quên tôi" rồi nở nụ cười mãn nguyện và anh đã đi xa xa mãi.
Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn, không nói, không cười tay cầm lấy bụi hoa tim tím ấy. Cô ngồi đó cho đến khi người trong làng vào tìm kiếm và đưa cô về.
Một mình cô về được thôi còn Edible thì giờ đã không về được nữa rồi. Ami không khóc, cô không ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim tím ấy, bụi hoa khiến cho Edible không về được nữa.
Cứ như thế trong suốt một thời gian, cho đến một ngày cô đã chìm vào giấc ngủ dài, dài đến nỗi không bao giờ tỉnh lại và trong giấc ngủ đó chắc chắn 1 điều rằng cô và Edible đã gặp được nhau và họ là của nhau mãi mãi.
Sau khi Ami chết đi loài hoa tim tím ấy được người dân trong làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ.
Ban đầu họ đặt tên cho nó là Forget me not, sau nhiều năm và qua được trồng ở nhiều nước nó lại có những cái tên khác nhau như Muget De Mai (Pháp), Thạch Thảo (Việt Nam)…
Và những đôi tình nhân trẻ thường tặng cho nhau loài hoa này để rồi sẽ mãi mãi không quên nhau, sẽ luôn ở bên nhau cho dù là chết."
Đó là câu chuyện tôi đọc được trên mạng. Giờ chẳng thể tìm ra đâu tình yêu lãng mạn như thế nhưng sao vẫn cứ thích.
Bài hát "Mùa thu chết" có lẽ cũng dựa vào truyền thuyết này mà viết nên chăng? Cả bài hát là sự chia ly mãi mãi, là sự đau buồn.
"Mùa thu đã chết, em nhớ cho mùa thu đã chết
Em nhớ cho mùa thu đã chết...
Đã chết rồi, em nhớ cho"
"Em nhớ cho đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa
Trên cõi đời này, trên cõi đời này.
Từ nay mãi mãi không thấy nhau,
Từ nay mãi mãi không thấy nhau,
Từ nay mãi mãi không thấy nhau."
"Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo,
Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em.
Vẫn chờ em, vẫn chờ em, vẫn chờ em,
Vẫn chờ, vẫn chờ... đợi em"

Chiếc lá hòan mỹ


Hi!Hai sưu tầm & minh họa
                       
Ngày xưa, có một vị đại sư muốn chọn một đệ tử làm người nối dõi. Một hôm, ông bảo hai đệ tử rằng: “Các con hãy ra ngoài và chọn về đây cho ta một chiếc lá đẹp nhất, hoàn mỹ nhất.”

                             Chiếc lá thu vàng đã rụng
Hai đệ tử vâng lời thầy đi tìm lá. Thoáng chốc, người anh quay về và trình cho đại sư một chiếc lá không được đẹp lắm: “Thưa thầy, tuy chiếc lá này không phải là hoàn mỹ nhất nhưng nó là chiếc lá hoàn mỹ nhất mà con thấy”.
Người em đi cả ngày trời và quay về với 2 bàn tay trắng, người em nói với vị đại sư: “Thưa thầy, con đã tìm và thấy rất nhiều lá đẹp, nhưng con không thể nào chọn được chiếc lá hoàn mỹ nhất.” Cuối cùng, vị đại sư đã chọn người anh.
“Tìm một chiếc lá hoàn mỹ nhất”, chúng ta vẫn cứ luôn nghĩ đến việc “hoàn mỹ nhất” nhưng nếu bạn cứ một mực đi tìm mà không nhìn vào thực tế, không so sánh với thực tế thì bạn cứ phải vất vả để rồi… trắng tay. Cho đến một ngày nào đó, bạn mới phát hiện rằng: Chỉ vì mãi đi tìm một chiếc lá hoàn mỹ nhất mà bạn đã bỏ qua biết bao cơ hội lớn một cách đáng tiếc!
Hơn nữa, thứ hoàn mỹ nhất của con người cuối cùng có được bao nhiêu? Trên đời này đã xảy ra không ít chuyện đáng tiếc, đó cũng do một số người xa rời thực tế đi tìm “chiếc lá hoàn mỹ nhất”, coi thường cuộc sống đạm bạc. Nhưng chính trong cuộc sống đạm bạc, vô vị đó mới chất chứa những điều kỳ diệu và to lớn. Điều quan trọng là thái độ của bạn như thế nào khi đối diện với nó.

Trong cuộc sống chúng ta, không nhất thiết cứ phải theo đuổi những thứ hoàn mỹ mà chỉ cần bình tâm lại, từng bước từng bước tìm chiếc là mà bạn cho rằng là hoàn mỹ nhất.


               Đông- Winter
Source Internet.

MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA


Một ngày nọ, vua Salomon bỗng muốn làm bẻ mặt Benaiah, một cận thần thân tín, nổi tiếng khôn ngoan, thông thái. Vua bèn nói với ông: “Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một món quà nhân lễ hội lần này, và ta cho ông 6 tháng để làm việc đó”
 
Benaiah trả lời: “ Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về cho ngài, thưa đức vua” Nhà vua nói: “món quà đó có sức mạnh kì diệu. Nếu kẻ nào đang vui, nhìn vào nó sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn nhìn thấy nó sẽ vui”. Vua salomon biết rằng sẽ không đời nào có một món đồ như vậy tồn tại trên thế gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.
 
Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một món quà như thế. Vào đêm trước ngày lễ, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của kinh thành. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn.
 
Benaiah dừng chân lại hỏi: “có bao giờ ông nghe tới một món đồ kì diệu làm cho người hạnh phúc nhìn thấy nó thì quên đi niềm vui sướng và người đau khổ nhìn thấy nó thì quên đi nỗi buồn ko?” Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng ngời một nụ cười.
 
Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mùa lễ hội. “Nào ông bạn của ta-vua Salomon hỏi-ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa? Tất cả cận thần đều cười lớn và cả Salomon cũng cười. Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: “Nó đây thưa đức vua”. Khi vua Salomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua. Trên chiếc vòng đó có khắc dòng chữ: MỌI VIỆC RỒI SẼ QUA
 
Vào chính giây phút ấy, vua Salomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó nó sẽ trôi đi, bất cứ một đế chế chính trị nào đó rồi cũng sẽ tàn, ông cũng chỉ còn là cát bụi và tất cả chỉ là vô thường.
Nhân câu chuyện này xin giới thiệu bài viết dưới đây của Tiến sĩ Richard Carlson do Nguyễn Minh Tiến biên dịch:
 
Hãy nhớ rằng, 
MỌI CHUYỆN RỒI SẼ QUA
Nguyễn Minh Tiến biên dịch

Điều quý giá trong sự khôn ngoan để lại của người xưa đã giúp tôi rất nhiều là câu ngạn ngữ: «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi.» Nó đã giúp tôi trong việc vượt qua những điều bực dọc hàng ngày mà mỗi người trong chúng ta đều phải đối mặt, cũng như nhiều giai đoạn khó khăn trong đời tôi.
 
Hãy nghĩ kỹ về điều này. Tất cả mọi việc đều đến, rồi đi. Những rắc rối được tạo thành, rồi tan biến. Một ngày kia, chúng ta đang trong kỳ đi nghỉ, ngày sau đó, trở lại với công việc. Chúng ta mắc phải một cơn cảm lạnh hay cảm cúm, và rồi nó qua đi. Chúng ta bị một vết thương, và rồi, trong hầu hết trường hợp, nó lành lặn trở lại. Chúng ta mong đợi một sự kiện, và rồi sau đó cũng biết là nó đã qua đi. Chúng ta mong đợi cúp bóng đá Super Bowl, và những ngày sau đó, lại mong đợi cho mùa bóng kế tiếp.
 
Có một cảm giác tự do lớn lao khi nhớ đến câu ngạn ngữ này. Trong thực tế, nó có thể là nền tảng của một cuộc sống thanh thản. Nó có tác dụng như một sự nhắc nhở quan trọng rằng mọi thứ đều có một không gian, thời gian nhất định của nó. Nó cho phép chúng ta nhìn thấy triển vọng tương lai trong những giai đoạn đang có khó khăn, một quy luật cơ bản là không có điều gì tồn tại mãi mãi. Nó mang lại cho chúng ta hy vọng và sự tự tin rằng chúng ta rồi sẽ vượt qua điều này – mọi việc sẽ trôi qua, chắc chắn như vậy.
 
Lấy ví dụ, khi bạn có con nhỏ, rất dễ có ý tưởng phàn nàn rằng: «Mình sẽ chẳng bao giờ có được một đêm yên giấc như xưa nữa.» Nếu không có triển vọng thấy trước là «Mọi việc rồi đều sẽ qua đi» thật rất dễ đi đến cảm giác quá sức chịu đựng, thậm chí thất vọng hoàn toàn trong những giai đoạn khó khăn này. Mỗi một đêm mất ngủ dường như là rồi sẽ kéo dài bất tận. Đầu óc bạn đầy sự lo sợ. Bạn cảm thấy tuyệt vọng, thấy trói buộc và như quá sức chịu đựng.
 
Nhưng chắc chắn là cũng giống mọi chuyện, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua đi. Và bạn bước vào những giai đoạn thách thức mới. Cùng một khuynh hướng này sẽ áp dụng cho tất cả những thách thức khác nữa của cuộc sống. Bạn đang trải qua một cơn khủng hoảng và cảm thấy mình chẳng bao giờ có thể vượt qua nổi, nhưng rồi, bằng cách nào đó, bạn tìm được một giải pháp. Bạn có một trận cãi cọ dữ dội với vợ (hoặc chồng) mình, và thề là sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng cuối cùng thì bạn nhận thấy tận đáy lòng mình vẫn yêu thương như cũ. Bạn trải qua một giai đoạn cực kỳ bận rộn trong công việc, và bạn cảm thấy không thể nào chịu đựng lâu hơn nữa. Và rồi thời biểu của bạn cuối cùng cũng trở lại như bình thường. Lần này qua lần khác, chúng ta phấn đấu và vươn tới.
 
Khi chúng ta nhìn lại cuộc sống của mình, rất dễ dàng để nhận ra mọi việc đều đến rồi đi. Mùa xuân, mùa hạ, rồi mùa thu. Niềm vui, nỗi đau, sự khen ngợi, rồi chê trách. Khó khăn, dễ dàng, nghỉ ngơi và mệt nhoài. Thành đạt, thất bại, và bao nhiêu điều khác nữa.
 
Sự thanh thản và hạnh phúc chân thật chỉ đến khi chúng ta nhận ra được nguyên lý này, không chỉ bằng cách hồi tưởng lại, mà là ngay trong khi chúng ta đang trải qua những khó khăn. Bằng cách này, chúng ta giữ được trạng thái quân bình giữa sự hỗn loạn.
 
Khi bạn nhớ rằng mọi việc đều đến và đi, bạn giữ được cách nhìn của mình, một tâm hồn rộng mở, và thậm chí cả một tính khí khôi hài, vui vẻ trong mọi giai đoạn của đời mình.
 
Tôi khuyến khích bạn tự nhắc nhở mình câu ngạn ngữ này mỗi khi bạn cảm thấy bực dọc, căng thẳng hay khó chịu, cũng như trong lúc bạn trải qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn. Cuộc sống rất ngắn ngủi. Con cái chúng ta nhỏ dại, rồi trưởng thành. Bản thân chúng ta trẻ khỏe, rồi già yếu. Chúng ta sẽ đi qua tất cả những điều đó.
 
Cách tốt nhất và hiệu quả nhất để duy trì một tâm hồn tươi đẹp và giữ cho chính mình không rơi vào cảm giác quá sức chịu đựng là luôn nhớ rằng, mọi việc – kể cả những việc rất khó khăn – rồi đều sẽ qua đi.
 
Trích từ sách:
Đừng mất thời gian vì những điều vụn vặt
Don’t Sweat the Small Stuff with your Family
Richard Carlson
Biên dịch : Nguyễn Minh Tiến

Source Internet.

Anh yêu em

Chữ "Anh yêu em" trên bức tường tình yêu tại Paris


 
Được đặt ở phía bắc Paris thuộc quận 18 quảng trường Abbesse và khu Jehan Rictus thuộc khu vực đồi Monmartre - nơi hò hẹn lý tưởng và lãng mạn của những đôi tình nhân, nghệ sĩ, nhà văn... 
Bức tường được xây dựng trên diện tích 40m vuông với 511 ô vuông khổ 21x29,7cm màu xanh sẫm và được tô điểm bởi những trái tim vỡ.
Trên đó là 311 chữ viết "Je t'aime" - "Anh yêu em" bằng 280 thứ tiếng trên thế giới.

 Và dòng chữ "Anh yêu em" bằng tiếng Việt là một trong những dòng chữ đầu tiên trên bức tường nổi tiếng này.
Một vài ngôn ngữ
 
AnhI love you
PhápJe t'aime
Trung Quốc ( Phổ thông )wo aì ni
Trung Quốc (Quan thoại)Ngo Oi Lei
Tây Ban NhaTe quiero ( thích ), Te Amo (yêu)
Bồ Đào NhaEu amo-te
A-rậpOoheboki (to a female), Oooheboka (to a male)
NgaYa vas lyublyu
ĐứcIch liebe Dich
Italiati amo
Hindimain tumse pyar karta hoon (guy), main tumse pyar karti hoon (girl)
Nhật BảnKimi o aishiteru (male to female), Sukiyo (Female to Male)Aishiteru ( nói chung )
Hàn QuốcNooreul sarang hae
Do TháiAni ohev otach (male to female), Ani ohevet otcha (female to male)
LatinTe amo
LàoKhoi huk chau
Thái LanCh'an Rak Khun
CampuchiaBong salang oun
EskimoNagligivaget

Và,,,Còn rất nhiều Ngôn ngữ khác trên thế giới,tuy nhiên tiếng M trong tình yêu chân thật là mãi mãi tuyệt vời.
          “Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
          Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai”-
 
Lính thủy - Trinh Huỳnh.

NHỮNG ĐIỀU LÝ THÚ VỀ ONG VÀ MẬT ONG


trần minh hiền

Trong thế giới sinh vật, ong là một sinh vật rất đặc biệt bởi khả năng sinh tồn và sinh hoạt cộng đồng, bầy đàn cũng như việc tạo mật ong từ việc hút mật hoa, và nhiều khả năng đặc biệt độc đáo khác. Nhiều nhà nghiên cứu đã kinh ngạc khi quan sát ong mật và những khả năng hết sức tài tình của chúng .
Sau đây là 1 vài điều rất lý thú về ong .
Ong mật đã được biết có tồn tại 30 triệu năm.


Đây là loài côn trùng duy nhất sản xuất thức ăn cho con người.


Ong mật thân thiện với môi trường và quan trọng như các loài thụ phấn.


Chúng là những côn trùng có tên khoa học là Apis mellifera.


Chúng có sáu chân, hai mắt, hai cánh, một túi mật, và dạ dày.


Các cánh của ong mật vỗ 11.400 lần mỗi phút, do đó, làm thành âm thanh đặc biệt của chúng.


Một con ong mật có thể bay cao đến sáu dặm và nhanh 15 dặm một giờ, do đó, nó sẽ phải bay khoảng 90.000 dặm - ba lần trên toàn cầu - để làm một pound mật ong.


Ong mật là loài ong duy nhất có các mắt kép có lông.


Một con ong mật thăm từ 50 đến 100 bông hoa trong một chuyến đi hút mật của nó.


Ong mật có thể cảm nhận chuyển động được phân cách bởi 1/300 của một giây. Con người chỉ có thể cảm nhận được chuyển động cách nhau bởi 1/50 của một giây. Nếu 1 con ong đi xem phim, nó chỉ có thể thấy từng thước phim riêng biệt .


Vòi chích của ong mật có một ngạnh neo ngòi trong cơ thể của nạn nhân. Ong sau khi chích bỏ lại ngòi và túi nọc độc phía sau và chết ngay vì vỡ bụng.


Ong mật liên lạc với nhau bằng cách "nhảy múa" để cung cấp phương hướng và khoảng cách của hoa.


Ong mật trung bình thực sự sẽ làm chỉ có một muỗng cà phê rưỡi mật ong trong suốt cuộc đời của nó.


Ong mật sản xuất sáp ong từ tám tuyến kết nối ở mặt dưới của bụng của nó.


Ong mật phải tiêu thụ khoảng 17-20 kg mật ong để có thể sinh hóa sản xuất mỗi cân sáp ong.
Ong Chúa


Ong Chúa là con cái ( con mái) duy nhất trong tổ để duy trì sự sinh sản.


Các Ong Chúa sống trong khoảng 2-3 năm và là con ong duy nhất đẻ trứng. Nó bận rộn nhất trong những tháng mùa hè, khi tổ ong cần phải có sức mạnh tối đa của nó, và đẻ tới 2.500 trứng mỗi ngày.


Một ong chúa đẻ 200.000 trứng trong một năm.


Trứng đã thụ tinh sẽ trở thành con cái, trong khi trứng không được thụ tinh sẽ trở thành con đực.


ONg Chúa có thể giao phối với 17 ong đực trong khoảng thời gian ngày 1-2 .

ONg Chúa lưu trữ tinh trùng từ những giao phối trong tử cung, do đó, nàng có một nguồn cung cấp suốt đời và không bao giờ cần tình nữa.


Một con ong chúa có thể kiểm soát dòng chảy của tinh trùng để thụ tinh cho một quả trứng . Ong mật có một hệ thống xác định giới tính di truyền bất thường được gọi là haplodiploidy. Những con ong thợ được sản xuất từ trứng thụ tinh và có một bộ (đôi) của nhiễm sắc thể. Những con đực, phát triển từ trứng chưa thụ tinh và do đó đơn bội với chỉ một bộ duy nhất của nhiễm sắc thể.
.
ONg Đực

Những con ong mật nam được gọi là drones, và chúng không làm công việc gì cả, không có ngòi chích, tất cả những gì chúng làm là giao phối.
.
Ong Thợ




Ong Thợ là những ong cái mà hệ thống tình dục ít phát triển.


Ong Thợ sống trong khoảng bốn tuần vào mùa xuân hoặc mùa hè, nhưng lên đến sáu tuần trong mùa đông.


Bộ não của một con ong ong thợ là một milimét khối, nhưng có mô neuropile đậm đặc nhất của các loại động vật.


Trong quá trình của cuộc đời mình, một con ong thợ sẽ sản xuất một muỗng cà phê rưỡi mật ong.


Con ong thợ chỉ chích, và chỉ khi nó cảm thấy bị đe dọa và nó sẽ chết ngay một khi họ chích. Ong Chúa có một ngòi, nhưng không rời khỏi tổ để giúp bảo vệ nó.


Người ta ước tính rằng phải có 1100 mũi chích của con ong mật ong đốt mới có thể gây tử vong.
.
Bầy Ong



Một Bầy Ong , Tổ ong gồm 20,000-60,000 ong mật và ong chúa.


Mỗi bầy ong mật có một mùi duy nhất để xác định các thành viên.


Một tổ ong bao gồm các tế bào lục giác với những bức tường chỉ có 2/1000 inch dày, nhưng hỗ trợ 25 lần trọng lượng của mình.


Trong suốt mùa đông, những con ong mật ăn mật ong thu thập trong những tháng ấm hơn. Chúng tạo thành một cụm chặt chẽ trong tổ của mình để giữ ong chúa và tự làm ấm.
Ong là loài côn trùng có tổ chức xã hội cao như kiến, mối. Ong sống theo đàn, mỗi đàn đều có ong chúa, ong thợ, ong non,... và có sự phân công công việc rõ ràng. Ong có nhiều loài khác nhau, các loài được con người nuôi để khai thác sản phẩm như mật ong, sáp ong, sữa ong chúa,...
Ong thường sống thành đàn, nhiều nhất có khi tới 25.000 – 50.000 con, trong các tổ ở hốc cây, kẽ đã, bụi rậm, trong rừng, hoặc các tổ hòm cải tiến do người nuôi làm cho nó ở.
Tương tự như loài kiến và mối, tổ ong có ong chúa chuyên đẻ trứng, ấu trùng do trứng nở ra được nuôi bởi ong thợ (các con ong thợ này là các con cái mất khả năng sinh sản), những ấu trùng này sẽ lớn lên thành ong non và cuối cùng, trong đàn ong còn có ong đực, có số lượng rất ít trong tổ khoảng 200 con, chúng chết đi sau khi giao phối với ong chúa.
Ong chúa là con ong cái duy nhất có quyền đẻ trứng trong đàn o­ng, dài và to hơn các o­ng đực, ong thợ, cánh ngắn hơn thân, có nhiệm vụ đẻ trứng nhưng không làm ra mật, o­ng chúa nở từ một cái trứng như các trứng khác, nhưng ấu trùng được nuôi bắng tuyến nước bọt của ong thợ đặc biệt rất bổ, chứa trong một ổ riêng chỉ sử dụng cho ong chúa hoặc ong chuẩn bị phát triển thành ong chúa. Ong chúa sống 3 - 5 năm, mỗi tổ chỉ có một con o­ng chúa, nếu trong tổ có nhiều ong sẽ tách thành tổ mới, thường vào mùa xuân.
Ong đực to hơn o­ng thợ, làm nhiệm vụ giao phối với o­ng chúa mỗi khi o­ng chúa bay ra. Ong đực thường xuất hiện vào mùa hè và chỉ sống 1 - 2 tháng, sang mùa thu thì bị đuổi ra khỏi tổ mà chết do bị bỏ đói.
Ong thợ đông nhất, làm đủ mọi việc: lấy mật, nuôi ấu trùng, bảo vệ tổ, thường sống 2 - 6 tháng.
Ong mật


Con o­ng cho mật thuộc giống Apis (Apis mellifca, Apis cerana Fabr, Apis ligustica, Apis sinensis,...) hoặc các giống Maligona, Trigona,... đều thuộc họ o­ng (Apidae). Ong mật còn gọi là o­ng khoái, to con hơn, đốt đau, tổ thường ở các hốc cây, hốc đá, có thể bắt về nhà nuôi được.
Mật ong


Tên khoa học: Mel.
Tên khác: Phong mật (TQ) – Bách hoa tinh - Bạch hoa cao – Phong đường - Bạch mật - Thạch mật – Miel d’abeilles (Pháp) – Honey (Anh).
Bộ phận dùng: mật o­ng là một chất lỏng sền sệt, do nhiều giống o­ng hút nhuỵ, mật của nhiều loại hoa đem về tổ chế biến mà thành.
Đã được ghi vào Dược điển Việt Nam (1977), và Dược điển nhiều nước (TQ 1997).


KEO ONG TRỊ VIÊM LOÉT DẠ DÀY TÁ TRÀNG


Keo ong là nhựa của các loài cây (nhất là các chồi mầm) được con ong nghiền nát luyện với sáp mà thành, có màu nâu hay vàng sẫm.



Keo ong trị viêm loét dạ dày tá tràng, Sức khỏe, Keo ong, keo ong tri viem loet da day, keo ong chua benh, keo


- Nước keo ong: Keo ong 10g cắt nhỏ, cho vào 100ml nước sôi để nguội, chưng cách thủy, khuấy đều bằng đũa tre cho tan keo. Ngày dùng 3-4 lần, mỗi lần 30-40 giọt trước bữa ăn để chữa bệnh đau loét dạ dày - tá tràng.


- Rượu keo ong loại 10% và 30% được dùng điều trị cho các bệnh nhân bị nhiễm phóng xạ với kết quả rất tốt (theo các giáo sư người Nga V.M.Frelov và N.A.Perassadin).


Rượu keo ong 40% dùng trong thời gian dài với liều 5-10ml hằng ngày có tác dụng ức chế khối u, nhất là ung thư tuyến tiền liệt.


Ngoài ra, keo ong còn được dùng dưới dạng xông hơi, viên ngậm để điều trị các bệnh đường hô hấp như cúm, viêm họng, viêm phế quản, chứng hôi hơi thở, bệnh aptơ và có khả năng chống virut gây bệnh.



Ong dùng loại keo này để gắn các khung cầu của bánh tổ, bịt kín các khe hở và bọc lấy xác các côn trùng bị chết trong tổ ong. Nhờ đó mà tổ ong tránh được ẩm ướt do mưa, khỏi gió lạnh và không bị bẩn thỉu, hôi hám.


Thành phần hóa học của keo ong gồm 50-55% dầu nhựa, 8-10% tinh dầu, 30% hợp chất sáp và 5% phấn hoa.


Trong y học cổ truyền, keo ong được dùng với tên thuốc là phong giao, có vị nhạt, tính bình, có tác dụng sát khuẩn, kích thích hệ miễn dịch, bảo vệ và phục hồi sự phát triển của da.


Có thể dùng keo ong dưới các dạng thuốc sau:


- Dầu keo ong gồm keo ong 40% cắt nhỏ, trộn với dầu thực vật (dầu lạc hoặc dầu vừng) 60%, đun nhỏ lửa cho tan keo. Để nguội. Ngày bôi nhiều lần chữa các thể chàm và một số bệnh ngoài da khác như mụn rộp, eczema...
MẬT ONG
Mel


Tên khác: Bách hoa tinh, Bách hoa cao, Phong mật, Honey bee (Anh), Abeille de miel (Pháp).


Nguồn gốc: Là mật của Ong mật gốc Á (Apis cerana Fabricius) hay Ong mật gốc Âu (Apis melifera L.), họ Ong mật (Apidae).


Mô tả:


Chất lỏng, đặc sánh, hơi trong, dính nhớt, có màu trắng đến màu vàng nhạt (gọi là mật trắng) hoặc có màu hơi vàng cam đến màu hổ phách (gọi là mật vàng). Mùa hạ, mật ong sáng bóng, trong như dầu. Về mùa đông, khi nhiệt độ xuống thấp, mật kết tinh một phần, giống như dầu sáp, chứa các hạt. Mùi thơm, vị rất ngọt.


Thu hái: Cách lấy mật ong: Ong làm mật quanh năm, nhưng mùa thu hoạch mật tốt nhất là mùa xuân-hạ. Ở miền Nam, mật ong được lấy vào tháng 2-4 là mùa khô. Người sành nghề lấy mật ong ở thiên nhiên, có kinh nghiệm xem bụng ong để biết đã đến lúc thu hoạch mật chưa. Nếu bụng ong có mầu vàng nhạt là tổ mới bắt đầu làm, khắp bụng vàng óng là tổ đầy mật, bụng vàng sẫm là tổ đã hết mật. Khi đi rừng lấy mật ong, họ mang rễ Gừa theo người, rồi đốt lấy khói, hun lùa vào tổ ong. Khói rễ Gừa sẽ làm ong cay khó chịu, sẽ bay ra khỏi tổ. Lúc này, họ sẽ cắt tầng sáp chứa đầy mật một cách dễ dàng, rồi bóp, vắt, ép để lấy mật, lọc. Mật thu được có mầu vàng thẫm, sỉn đục, chất lượng kém hơn vì có lẫn sáp, ấu trùng và một số tạp chất khác. Ở các cơ sở nuôi ong có quy mô công nghiệp, hiện nay người ta dùng máy ly tâm để lấy mật, vừa đỡ tốn công, được nhiều mật, vừa giữ nguyên được tầng sáp (ong không phải xây lại tổ), lại đảm bảo được chất lượng của mật (loại 1).


Thành phần hoá học:


+ Đường Glucose và levulose (60-70%); saccarose (3-10%), mantose, oligosacarid


+ Vitamin B2, PP, B6


+ Men Diastase, catalase, lipase.


+ Các acid hữu cơ: acid Panthotenic, a.formic, tartric, citric, malic, oxalic…


+ Các chất khoáng và các nguyên tố vi lượng: Na, Ca, Fe, K, Mg, Cl, P, S, I, V, Bo, Cr, Cu, Zn, Pb, Li, Sn, Ti…


+ Các hormon, chất thơm, nước (18-20%)…


+ Albumin


Công năng: Bổ trung, nhuận táo, chỉ thống, giải độc, làm giảm độ acid của dịch vị.


Công dụng: Thuốc bổ, điều trị loét dạ dày, người suy nhược, phế ráo, ho khan, ruột ráo, táo bón.


Cách dùng, liều lượng: Ngày 10-50g dùng riêng hay phối hợp với các vị thuốc khác.


Bài thuốc:


1. Tăng sức đề kháng cho cơ thể, phòng chống nhiễm trùng. Hàng ngày nên ăn 5 thìa mật ong, có thể ăn với bánh mì hoặc uống với trà, sữa tươi.


2. Bồi bổ cơ thể: Mật ong đánh kem với lòng đỏ trứng gà, ăn mỗi ngày một quả sẽ làm da dẻ hồng hào, cơ thể khoẻ mạnh.


3. Hồi phục sức lực sau khi ốm dậy: Mật ong trộn với bột Tam thất ăn mỗi bữa một chén con có thể giúp.


4. Bị cảm cúm: Uống một cốc nước chanh nóng có pha thêm 2 thìa mật ong.


5. Trị ho: Một quả chanh tươi, khía kiểu múi khế ở ở lớp vỏ ngoài, sau đó cho một vài thìa cà phê mật ong cho ngấm đủ toàn bộ quả chanh trong một cái chén. Để khoảng 1-2 giờ sau đó cắt ra ngậm sẽ đỡ ho ngay.


6. Dùng ngoài khi da bị trầy xước: Làm sạch vết thương rồi bôi mật ong lên, vết xước sẽ mau lành và không bị nhiễm trùng hay sưng tấy.


7. Chữa viêm loét dạ dày: Mật ong trộn với bột nghệ đen (thể hàn), nghệ vàng (thể nhiệt) có thể Ăn liền trong 1-2 tháng.


8. Tưa lưỡi trẻ em do nhiễm nấm Candida abicans: Dùng mật ong nguyên chất nhỏ 1 giọt vào miệng trẻ. Vị ngọt sẽ kích thích các đầu thần kinh vị giác ở lưỡi bé. Em bé sẽ đưa đi đưa lại lưỡi, đó là động tác tự làm sạch nấm Candida abicans ở lưỡi và miệng.


Cách phân biệt Mật ong thật-Mật ong giả:


+ Lấy một tờ giấy trắng sạch và bôi mật ong lên đó. Mật tốt sẽ thấm rất chậm, còn loại giả thì chỉ vừa phết lên là thấm ướt ngay.


+ Mật ong giả là loại mật đã bị hoà lẫn với nước đường, muối ăn, đạm hoá học, tinh bột, đường mạch nha... Mùi thơm của nó nhạt, có thể có mùi lạ, khi nuốt thấy có cảm giác hơi vướng cổ. Còn mật ong nguyên chất thì khi nhấm có vị ngọt đậm, mùi thơm đậm, ngọt nhưng không ngấy.


+ Mật ong nguyên chất thì khi khuấy thấy rất mềm, thò ngón tay vào không thấy cảm giác sạn, bỏ vào miệng nếm thì thấy tan rất nhanh. Còn mật ong “chế biến” thì khi quấy có cảm giác cứng, khó tan.


+ Mật ong thật đặc quánh, độ kết dính cao, thơm, có các màu trắng, vàng nhạt hay hồng nhạt, trông rất trong.


+ Dùng chiếc đũa tre sạch khêu một ít mật ong rồi kéo thành sợi. Sợi kéo dài sẽ đứt; nếu sau đó mật co lại thành cục tròn thì đó là loại tốt.


+ Dùng một que tre sạch khuấy đều lên, nếu trong mật ong có trộn lẫn các chất khác thì bạn sẽ thấy màu đục hiện lên, còn mật ong chính hiệu thì không có hiện tượng ấy.


+ Dùng một sợi thép hơ nóng đỏ lên chọc vào mật ong, nếu thấy sủi bọt phả hơi lên thì đó là mật ong giả, người ta đã trộn lẫn khá nhiều nước.


+ Lấy một phần mật ong và 5 phần nước quấy đều rồi đậy lại, để một ngày, nếu không thấy có chất lắng xuống thì đó là mật ong tốt.


+ Lấy một phần mật ong, 2 phần nước cơm, 4 phần cồn 95%, đem khuấy đều lên, đậy lại để trong một ngày đêm. Nếu có chất tạp lắng xuống thì đó không phải mật ong tinh khiết, tạp chất lắng càng nhiều chất lượng càng kém.


Ghi chú:


+ Khi mật ong xuất hiện các bọt khí thì không nên để lâu. Trong mật ong có một lượng đường khá lớn nên nó có tính hút nước. Do sơ suất trong bảo quản, lượng nước trong mật ong tăng lên, nếu vượt quá 20% thì làm cho nấm men phát triển nhanh và phân giải các thành phần dinh dưỡng của mật khiến mật bị biến chất. Bọt khí xuất hiện là một dấu hiệu chứng tỏ sự biến chất này. Mật tuy không phải là hỏng hẳn nhưng sẽ không giữ được lâu.


+ Không bảo quản mật ong trong các đồ đựng bằng kim loại, vì trong mật ong có acid hữu cơ và đường, dưới tác dụng của men, một phần các chất này biến thành acid etylenic. Chất này ăn mòn lớp ngoài kim loại và làm tăng thêm hàm lượng kim loại trong mật ong, làm mật biến chất. Thành phần dinh dưỡng của mật ong bị phá hoại, người dùng dễ trúng độc với các biểu hiện lợm giọng, nôn mửa...


Kiêng kỵ: Tỳ vị hư hàn (ỉa chảy) và hay đầy bụng thì không nên dùng.


NHỮNG CHẾ PHẨM TUYỆT VỜI TỪ ONG


Một thìa mật ong hoà vào bát sữa nóng để làm dịu cơn đau họng, một đợt điều trị với sữa ong chúa hoặc phấn ong từ một số loài hoa để tăng cường cho hệ miễn dịch; keo ong để loại bỏ chứng viêm mũi mạn tính.


.

Những sản phẩm này có tính chữa bệnh tự nhiên, có tính năng được chứng minh một cách khoa học. Nếu keo ong là sản phẩm duy nhất được mang tên là thuốc chữa bệnh thì mật ong, sữa ong chúa và phấn ong rất tốt cho sức khoẻ dưới dạng phòng bệnh.


Chúng đều rất giàu các loại axit amin, vitamin và nguyên tố vi lượng và nằm trong danh sách các chất bổ sung thực phẩm tự nhiên tốt nhất, có khả năng phòng ngừa các chứng thiếu dinh dưỡng ngồn gốc gây rối loạn sức khoẻ. Chúng ta rà soát lại chi tiết và kê đơn dùng với trợ giúp của BS Pháp Yves Donadieu.


Mật ong, dung dịch tạo năng lượng nồng độ cao.


Mật ong là một thứ báu vật của thiên nhiên. Mật ong dễ tiêu hoá và được cơ thể hấp thụ, tăng cường chức năng bộ máy tiêu hoá, điều chỉnh chức năng tim và tăng thêm chức năng miễn dịch.


Tuỳ theo loài hoa nguồn cho mật, mật ong có dạng lỏng ít, nhiều hay đậm đặc và có thêm các tính năng chữa bệnh. Ví dụ, mật ong hoa cây keo được chỉ định dùng cho rối loạn đường ruột. Mật ong hoa dẻ tốt cho người bị lao lực và rối loạn đường huyết, mật ong hoa cải hương dùng trong hệ hô hấp và thấp khớp.


Dùng như thế nào? Đưa mật ong vào chế độ ăn hàng ngày (1 thìa canh mỗi ngày): Phết lên bánh mỳ, hoà trong nước giải khát, pha với sữa chua…


Keo ong chống nhiễm trùng.


Keo ong do các con ong thợ già tạo ra từ nhựa, chồi, lá cây,được dùng để hạn chế sự có mặt của vi khuẩn trong đõ ong. Năm 1994, các nhà khoa học Nhật Bản đã chứng minh được tác dụng kháng khuẩn và kháng sinh của keo ong. Keo ong tấn công vào tất cả các dạng nhiễm trùng: Tai- mũi- họng, trong xoang miệng và đặc biệt là trong lĩnh vực ngoài da, nơi mà keo ong có khả năng điều trị nhiều chứng bệnh về da.


Dùng thế nào? Sử dụng dưới dạng gôm (như được chiết xuất tự nhiên), dạng thỏi, dạng dung dịch nước- cồn, nhưng cũng có dạng bình xịt.


Sữa ong chúa có tính kích thích cao


Sữa ong chúa là chất lỏng nhớt và có màu trắng nhờ nhờ, được tiết ra từ tuyến của những con ong thợ non để nuôi con ong chúa. Sữa ong chúa kích thích toàn bộ cơ thể, điều hoà sản sinh adrenalin, tạo cân bằng cho hệ thần kinh, xua đuổi lo âu và cơn buồn ngủ. Tuyệt đỉnh trong các tính năng dinh dưỡng là sữa ong chúa làm chậm quá trình lão hoá sớm của các cơ quan và da.


Dùng thế nào? Lý tưởng nhất là dùng khi còn tươi (pha trộn với mật ong hoặc tạo thành bột sấy chân không) và nên dùng vào lúc đói, để tan dần trên mặt lưỡi cho hấp thụ được các hoạt chất tới tối đa và một đợt điều trị là 6 tuần liên tục.


Phấn ong làm tăng trương lực


Phấn ong do ong thu nhặt trong quá trình hút mật ong, được vo thành viên và tẩm thêm mật hoa, đặt trong lỗ tổ ong. Phấn ong kích thích cơ thể nhờ nhiều chất protein. Các axit amin có trong đó tác động đến sự mệt mỏi thể chất và trí tuệ và hàm lượng selen cao làm chậm lão hoá tế bào.


Dùng thế nào? Tốt nhất ở dạng viên phấn ong tự nhiên được sấy khô hoặc dạng tươi có bảo quản lạnh. Dùng hàng ngày, để giữ được trương lực hoặc theo một đợt điều trị 3 tuần vào thời kỳ chuyển mùa để “tạo phấn chấn” tinh thần. Phấn ong kết hợp với sữa ong chúa là dạng thuốc bổ toàn diện do thiên nhiên ban tặng.

trần minh hiền orlando
Soure Internet.

Ăn Để Lấy Tiếng Từ Thịt Bò Kobé Đến Phở Khổng Lồ

Ngày nay có những chuyện ăn uống vượt ra ngoài tầm suy nghĩ bình thường của chúng ta… Ăn để lấy tiếng.

Thỉnh thoảng chúng ta có nghe nói đến một loại thịt bò ngoại hạng của Nhật Bản: đó là thịt bò Kobé.

Kobe beef là tên đặc biệt dành riêng để chỉ một loại thịt bò được sản xuất theo một phương pháp truyền thống tại vùng Kobé Nhật Bản mà thôi.

Thịt bò Kobé xuất phát từ đâu?                                   

Bò Kobé xuất phát từ sự tuyển chọn các dòng bò thịt Wagyu, còn gọi là Tajima ushi (hay black Wagyu) nuôi tại Kobé, thủ phủ của địa hạt Hyogo, Nhật Bản.

Cách sản xuất thịt bò Kobé đã trở thành một “huyền thoại”. Chúng ta nghe nói nhà chăn nuôi phải cho con vật ăn những loại thức ăn thật đặc biệt giàu chất đạm, cho nó uống mỗi ngày 3 lít bia, làm massage bằng bàn chải rơm, hay do người đấm bóp bằng tay, cho thịt đươc mềm mại, rồi còn để nhạc Mozart êm dịu cho nó nghe nữa…sướng chưa!

Bởi tính cách huyền bí và các đòi hỏi quá khác thường nầy mà thịt bò Kobé đã trở thành một sản phẩm rất đắt giá, ngoài sức tưởng tượng của đa số người tay làm hàm nhai tay quai miệng trễ như chúng ta…

Video: Đấm bóp và cho bò Kobé uống 6 chai beer một ngày
http://www.youtube.com/watch?v=VSU5Iu9Z9qI
Ngất ngư tô phở bò khổng lồ  Pho Garden Challenge San Francisco. (hình VS)  
Bò Kobé hay bò Wagyu tuy hai mà một.

Mặc dù danh từ Kobe beef và Wagyu beef thường được sử dụng lẫn lộn nhau, nhưng trong thực tế ít có Kobe beef chánh hiệu con nai được xuất cảng ra khỏi Nhật Bản.

Wagyu là giống bò làm việc đã có mặt từ ngàn xưa tại Nhật Bản nhưng bò Kobe (cũng từ wagyu mà ra) chỉ mới thấy xuất hiện trên100 năm nay mà thôi.

Có 4 dòng bò Wagyu nổi tiếng nhất được dùng để sản xuất ra loại thịt tuyệt hảo.

Chánh phủ Nhật đã quy định là danh từ Kobe beef chỉ được dành riêng cho những bò Wagyu nào được đẻ ra và hạ thịt trong những lò sát sanh có kiểm soát ngay tại địa hạt Hyogo (Hyogo prefecture) mà thôi. Kobe beef là một tên đã được cầu chứng.

Thực tế thì khác hẳn, danh từ Kobe beef thường bị lạm dụng và được sử dụng một cách  bừa bãi.

Hậu quả là đưa đến sư nhầm lẫn giữa kobe beef và wagyu beef.

Bốn dòng bò Wagyu nổi tiếng nhất Nhật Bản

Wa là Nhật Bản, Gyu là bò. Đó là japanese black, japanese brown, japanese polled và japanese  shorthorn

1. Matsuzakagyu:  còn được gọi là Japanese black. Chi tuyển lựa những con chưa từng sanh sản.

Nơi sản xuất  là địa hạt Mie

2-Ohmigyu: nơi sản xuất: địa hạt Shiga. Bò nuôi bằng bắp và lúa mạch (orge)

3. Kobegyu: nơi sản xuất là địa hạt Hyogo

4. Yonezawagyu: nơi sản xuất là địa hạt Yamagata
Thịt bò Kobe.
Điều kiện để trở thành Kobe beef.

*Japanese Kobe có được từ Tajima ushi, là một trong 4 dòng bò Japanese black.
* Tajima ushi phải được đẻ ra tại điạ hạt Hyogo.
*Trong số Tajima ushi nầy, con nào đúng tiêu chuẩn sẽ được tuyển lựa riêng ra để nuôi thành kobe beef.
*Bò được cho ăn cỏ, barley, cám lúa mì, uống nước vùng Hyogo
* Bò đực phải được thiến.
* Hạ thịt tại các lò sát sanh của địa hạt Hyogo.
*Phải có tỷ lệ mỡ trong thịt Beef marbling score (BMS) từ 6 hoặc cao hơn.
*Meat Quality Score (MQS) 4 – 5.
*Trọng lượng 470  kg hay kém hơn.

Người ta nói mỗi năm chỉ có lối 3000 -4000  Kobe beef được sản xuất ra tại Nhật Bản mà thôi.

Đồn đại quá lố

Thịt bò Kobé có lẽ cũng chỉ mới xuất hiện từ thời Minh Trị Thiên Hoàng Meiji (1868-1912) mà thôi.

Tại Nhật, thịt bò Kobé rất quý giá và được mọi người trân quý thèm muốn.

Thịt được gói trong những bao bì đặc biệt để làm quà trong những dịp lễ lộc nầy nọ hoặc để lấy lòng lấy điểm mua chuộc ai đó. Dùng để đãi đằng bạn bè hầu khoe sự giàu sang và tỏ mình là dân chịu chơi coi tiền bạc như cỏ rác.

Thịt bò Kobé ngon đến mức nào?

Theo quảng cáo thì thịt rất mềm, thơm ngon, hương vị tuyệt cú mèo, ăn một lần là nhớ đời.

Nét đặc biệt là thịt có rất nhiều hạt mỡ đóng bên trong, chen kẻ giữa các thớ thịt. Danh từ nhà nghề gọi là persillé hay marbling. Độ marbling (BMS) càng cao thì phẩm chất thịt càng cao và càng quý.

* Bộ Canh Nông Hoa Kỳ USDA xếp thịt bò sản xuất tại Mỹ theo các thứ hạng như Prime (loại ngon và nhiều marbling nhất), kế là Choice và Select, nhưng họ không xếp hạng Kobe beef được vì loại thịt nầy quá đặc biệt.

*Tại Canada, Nói chung thịt bò được xếp hạng theo các thứ lớp sau đây : thịt loại ngon là A, AA, AAA (ngon nhất), kế là B1, B2, B3 vv…Thịt loại A là loại ngon nhất và lẽ đương nhiên là giá cả cũng đắt nhất.

The Canadian marbling standards were changed in 1996. Today, we use the copyrighted standards used in the United States. The minimum marbling standards used for USDA Prime (slightly abundant), Choice (small), and Select (slight) are the same standards used in Canada to segregate the youthful quality carcasses into Canada Prime, AAA, and AA respectively. Canada A has no comparable USDA grade. Canada A is restricted to youthful quality carcasses that have at least traces less than slight marbling.

*Tại Nhật, Kobe beef  được Cơ quan Japan Meat Grading Association xếp hạng từ A1 tới A5 (hạng cao nhất).

Có tài liệu nói rằng các thớ thịt Kobe beef có thể tan ở nhiệt độ 77 độ C (?), chẳng khác gì tan ngay trong miệng người ăn.

Kobe beef thường được dùng trong các món như Sukiyaki và Shabu Shabu, Teppanyaki.

Theo người gõ  thì dùng làm lẩu hoặc làm món phở tái là hợp lý. Nướng sắt, nướng vĩ cũng được nhưng phải nướng cho mau. Làm món bò Kobé tái chanh lai rai ba sợi với bạn bè cũng đã lắm, nhưng cấm con nít lại gần phá mồi… Món bò lúc lắc cũng không tệ.

Đây chỉ là giấc mộng mà thôi. Chớ thật sự người gõ có thấy được Kobe beef bao giờ đâu.

Theo tài liệu, steak Kobe beef không thể nướng lâu được vì thịt sẽ bị tan đi. Chỉ chiên sơ, rán sơ sơ (sear) và không được vượt quá giới hạn medium rare.( hơi sống còn chút máu bên trong)

Kobe beef chứa ít mỡ bão hòa saturated fat hơn các giống bò thịt Hoa kỳ. Ngoài ra nó cũng chứa nhiều chất acid béo oleic acid là một chất béo không bão hòa đơn thể monounsaturated fat (rất tốt, có nhiều trong dầu olive và canola) giúp làm giảm cholesterol xấu.

Luật Nhật Bản bắt buộc trên nhãn hiệu Kobe beef phải ghi rõ câu không có hormone và kháng sinh (free of hormone and antibiotics).

Thịt bò Kobé đắt giá nhất thế giới.
Bò thịt Black Angus.
***Giá cả thay đổi tùy theo loại coupe.

Kobe beef chánh hiệu con nai của Nhật rất nổi tiếng nhưng hiếm thấy và rất đắt tiền.

Nên biết rằng Nhật bản cấm xuất cảng thịt bò Kobé ra khỏi xứ Phù Tang, nhưng mới đây, tháng giêng/ 2012,lần đầu tiên Nhật cho phép xuất cảng 200kg  Kobe beef sang Macau.

Giá bán lẻ Kobe beef tại Macau là 65$ USD cho 100 gram. (650$/1kg).

Tháng 7/2012  Kobé beef đuợc Nhật xuất cảng lần tiên sang Hong Kong.

Video: Hong Kong gets a taste of true Kobe Beef
http://live.wsj.com/video/hong-kong-gets-a-taste-of-true-kobe-beef/E6875567-16C2-4974-9005-8B47EFC50511.html#!E6875567-16C2-4974-9005-8B47EFC50511

Thịt bò kiểu Kobé (Kobe style beef)

Các nhà chăn nuôi Hoa kỳ, Anh Canada, Úc, Pháp vv… nẩy ra sáng kiến sản xuất Thịt bò kiểu Kobé (Kobe style beef).

Họ nhập bò Wagyu Nhật Bản hoặc nhập tinh dịch và cho thụ tinh nhân tạo, lai chéo crossbreed với bò cái Angus, Charollais, Limousin là những giống bò thịt nổi tiếng tại Hoa kỳ và Pháp.

Thế hệ F1 là những bò lai ½ Wagyu và ½ Angus. Người ta cũng bắt chước cách nuôi của Nhật như cho bò uống beer, làm massage…nhưng lại cho ăn cỏ và ăn bắp Mỹ.

Kết quả có được những giống bò mang ít nhiều  tính chất Wagyu và cho loại thịt có phẩm chất cao nhưng không thể sánh bằng Kobe beef thứ thiệt nuôi tại Nhật được. Có lẽ tại yếu tố khí hậu và đất đai khác nhau, hay nhà chăn nuôi Nhật có mánh gì khác?
Bì thịt Wagyu.
Úc Châu có bò Kurosawasyu và Blackmore Wagyu beef  được xếp hạng 9+ (cao nhứt tại Úc).

Nhật Bản thì chê thịt bò Kobe style beef có màu sậm và hương vị gắt bolder hơn Kobe beef thứ thiệt của họ.

Mỹ thì cho rằng kobe beef của Nhật chỉ nổi tiếng nhờ trang sức, tô điểm phấn son” cosmetics bên ngoài mà thôi.

Thịt bò Kobe style beef (hay Kobé dỏm ) được bán giá rẻ hơn loại Kobe beef nguyên gốc.

Tuy là thịt bò Kobé dỏm nhưng giá cũng đắt hơn 3-4 lần so với loại thịt bò chúng ta thường hay dùng.

*Thịt bò kobé chánh hiệu con nai của Nhật Bản.

4 triệu đồng (VND) 1 kg (theo báo mạng Việt Nam)

“Thịt bò Kobe có xuất xứ từ Kobe , một thành phố lớn của Nhật Bản thuộc vùng Kinki nằm trên đảo Honshu . Theo lời giới thiệu của nhiều nhà hàng, thịt bò Kobe nổi tiếng cả về chất lượng lẫn “ngân lượng”. Khoảng 3 - 4 triệu đồng/kg (Ngưng trích Baomoi.com)
http://www.baomoi.com/Thit-bo-Kobe-tai-Viet-Nam--That-gia-lan-lon/84/7611776.epi

Giá thịt bò Kobé bán tại Nhật Bản: 405$USD/ một kg

Video: xem nhà hàng Nhật tại Tokyo chiên Steak Kobe beef cho đỡ thèm
http://www.youtube.com/watch?NR=1&feature=fvwp&v=3Oe7McrSddw

Giá bán tại Nhật Bản:Thịt bò Kobé chánh hiệu,nhìn kỹ các sớ mỡ chen trong thịt.

100g giá 3150 yens hay 40.5$ USD (405$/kg)
3150 JPY = 40.5197 USD (hối suất ngày Sept/12/2012)

*Kobe beef America (Kobe style beef): Kobe beef Hoa Kỳ

Tại Hoa Kỳ:loại Prime Rib Roast  240 $/thùng  7lbs . (lối 70$/kg)

*Pháp lối 285  euros/1kg (Kobe style beef): Faux filets (Sirloin)   

Wagyu Faux Filets 1 kg en portions.
Prix: EUR 285.00
Extra tendre avec bord de gras, marbrage 8 à 10.   
Ăn để lấy tiếng
*“Bát phở giá nửa triệu đồng”

190.000 đến 650.000 đồng cho món phở Wagyu, Kobe hay Sagagyu. Với chi phí gấp nhiều lần các bát phở truyền thống, loại phở này vẫn thu hút một lượng thực khách không nhỏ.”(theo tin vnexpress.net)

Video: Bát phở đắt nhất Việt Nam (650 000 đồng và 850 000 một tô)
http://www.youtube.com/watch?v=z7-hnYXM2ZU

Thịt bò Kobe vào Việt Nam bằng chứng thư giả

Theo Cục trưởng Thú y Hoàng Văn Năm, Cục chưa cấp phép cho đơn vị nào kiểm dịch thịt bò từ Nhật Bản về Việt Nam. Những chứng thư để loại thực phẩm cao cấp này về Việt Nam là giả.(Ngưng trích) (Theo Nguyên Hưng-VNExpress  26/12/2011)

* Hamburger đắt giá nhất thế giới

Tại Wall Street Burger Shoppe New York, tin Reuter cho biết năm 2008 nhà hàng nầy bán 175$ một cái hamburger. Đây là hamburger đặc biệt có thêm nấm dại wild mushroom, nấm trufle  đen, foie gras, age gruyère cheese…

Tiệm chỉ bán được lối 25 cái hamburger một tháng mà thôi nhưng không cạnh tranh nỗi với các Mc Do, hay Burger King bình dân quanh vùng, bán một cái burger có 4$-5$ mà thôi

*Thi ăn Burger khổng lồ Double Bypass burger tại nhà hàng Heart Attack Grill, Las Vegas

-Chỉ nhận tiền mặt, không nhận check vì họ sợ thực khách chết bất tử trước khi check clears

-Ai mập trên 350lbs  được ăn miễn phí.

-Chiêu đải viên trẻ đẹp sexy

Video: Double Bypass Burger at Heart Attack Grill Claims Another Victim (lại thêm 1 nạn nhân nữa)
http://thefw.com/woman-collapses-at-heart-attack-grill/

*Phở khổng lồ lớn nhứt thế giới.
http://phogardensf.com/page.php?Page=team

Vài ba năm trước đây, tiệm phở Garden San Francisco có sáng kiến khuyến mãi táo bạo cho ra lò tô phở khổng lồ (gồm có1kg bánh phở và1kg thịt).

Nếu thực khách ăn hết sạch trong vòng 60 phút thì miễn phí, con ăn không hết thì phải trả 22 $. Tên cuộc thi là Phở Garden thách thức (Pho Garden Challenge). Một kiểu kinh doanh hết ý.

Video: Pho Challenge SF 2010 @ Pho Garden
http://www.youtube.com/watch?v=xr5jiFXTJeI&feature=related

Phở khổng lồ bằng 3 tô xe lửa XL

Chủ nhân  còn chơi bạo quảng cáo “khuyến mãi xanh”, yêu chuộng môi sinh : Chỉ sử dụng sản phẩm tươi mới nhứt của địa phương, tự trồng vài loại rau (chắc là ba loại rau thơm?), sử dụng hộp đựng tự hủy (biodegradable), hy vọng trong tương lai sẽ mua xế hộp chạy bằng điện để đi giao hàng cho nó có vẻ ecolo.

Pho Garden supports local farmers and seeks the freshest locally grown ingredients.

We have ideas of going completely "green", as well as growing specific vegetables on our own. We also hope to purchase an electric vehicle for food deliveries. And we only use biodegradable to go boxes.

*Thịt bò bít tết lớn nhứt thế giới

Thi ăn miễn phí (nếu xực hết) 1 Texan Steak 72oz (2,040 kg) có kèm phụ tùng bánh mì, rau cải, khoai Tây… trong vòng 60 phút tại Big Steak Ranch, Amarillo Texas.

Video :Big Texan challenge.
http://www.youtube.com/watch?v=W47zr23dZ3Q

Tô phở xe lửa của mọi người
Tô phở xe lửa XL bình thường cũng dủ ngất ngư rồi, giá lối 8$ tại Hoa Kỳ -
Kết luận : Nghĩ về nạn đói trên thế giới
Các quốc gia đã được liệt kê trong Welthunger Index 2008 (WHI 2008).
Congo, Erythrée, Burundi, Sierra Leone nằm chót nhất của danh sách 88 xứ được xếp hạng.
Tính theo từng vùng , Châu Phi bán sa mạc (Sub saharian Africa) trầm trọng nhất.
Trên thế giới tổng số người bị đói đã gia tăng từ 848 triệu lên 923 triệu người.                                                       
Montreal, 2012

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

Duyên tiền định




H.N. NGUYEN

 


Hôm gia đình anh ta xuống phi trường Tân Sơn Nhất, cả nhà cô gái long trọng đón về. Vừa là bạn chí cốt, lại sắp thành thông gia nên hai gia đình rất vui vẻ, thân mật. Cô gái đẹp hơn cả trong hình, nên chàng Dick thích mê, nhưng mắc cỡ. Hễ đối diện với cô ta thì mặt đỏ lên, miệng ấp úng, nói không nên lời. Hơn nữa, vì không rành tiếng Việt nên anh ta cứ ngập ngọng, nhưng nhờ cô gái đang học đại học, ban Anh văn nên cả hai không đến nỗi khó khăn khi chuyện trò. Cô ta rủ anh chàng đi chơi Sài Gòn, đi mua sắm, đôi khi còn chở Dick sau xe gắn máy, vi vút ra ngoại ô hóng gió, ăn uống ở các nhà hàng đồng quê. Được ngồi sau, ôm eo người đẹp, anh ta thích quá, nhất là khi được người đẹp ngồi bên cạnh tựa ngực vào người, giọng thủ thỉ, nũng nịu khiến anh chàng chết mê, chết mệt. Thế nên, trong một buổi cơm tối, cô cậu được hỏi ý kiến, có bằng lòng nhau không? Chàng ta trả lời "Dạ chịu!" Còn cô gái chỉ liếc anh ta và tủm tỉm cười. Thế là đám hỏi diễn ra ngay hôm sau.
Sáng hôm sau, Dick đón xe đến tiệm hủ tiếu. Anh ta nghe người đẹp nói là thường đi học lúc tám giờ sáng, nên dự định đứng ngoài chờ, hễ thấy cô ta bước ra để đi học thì Dick sẽ bước vào tiệm, mục đích tạo bất ngờ với người đẹp, chắc chắn cô ta sẽ mừng rỡ, nghỉ buổi học để hai người cùng đi chơi. Vì thế, khi đến tiệm hủ tiếu, anh ta không vào mà đứng bên kia đường, chờ. Đúng tám giờ, thấy người đẹp đi ra, đứng trước cửa tiệm ngó quanh, Dick định băng qua đường nhưng xe cộ nhiều quá, cứ lúng túng, chưa dám bước xuống lòng đường thì bỗng nhiên có một thanh niên đi xe gắn máy, dừng lại trước tiệm hủ tiếu, và cô vợ sắp cưới của chàng Dick phóc lên yên sau, ôm eo ếch chàng thanh niên kia. Chiếc xe vọt đi. Cả hai chìm vào đám xe cộ, biến mất tiêu. Chàng Dick dại gái chưng hửng. Anh ta bèn bước lui lại lên lề đường, mặt bắt đầu nóng, tim đập thình thịch, chân tay bủn rủn, người run lên như bị bịnh sốt rét, ngực nặng trịch, thở không nổi. Đó là "triệu chứng lâm sàng" của người nổi cơn ghen. Nhưng vốn đã được giáo dục về phép lịch sự ở xứ Mỹ, lại nhút nhát, chàng Dick bối rối, không biết làm gì cho hạ hỏa. Giận lây bố mẹ vợ tương lai nên không vào tiệm hủ tiếu, anh ta cũng bước qua đường, nhưng tấp vào một hàng quà rong ngay bên hông tiệm. Đây là một con hẻm, được biến thành những "tiệm ăn chồm hổm" buổi sáng bán bún, mì, cà phê... Mỗi hàng ăn chiếm một khoảnh đất, đặt vài cái bàn thấp ngang đầu gối, chung quanh là mấy chiếc ghế nhỏ xíu, không vừa cái bàn tọa. Bình thường từ sáng sớm, người ta mang thức ăn, đồ uống ra, đến trưa, bán hết thì "dẹp tiệm", dọn về. Chàng Dick ngồi đại xuống một hàng cà phê. Chủ là một cô, tuổi đôi mươi, nhà nghèo, ăn mặc đơn sơ, không trang điểm, nhưng đôi mắt cô đen láy, long lanh, miệng cô cười thật tươi, phô bày hàm răng trắng đều, đẹp hết sức!. Nhờ đôi mắt và nụ cười nầy mà hàng cà phê của cô đông khách. Mấy cậu trai sáng nào cũng ra đây, gọi một ly cà phê, ngồi ngắm cô cũng đỡ buồn cảnh thất nghiệp của mình. Đôi khi tâm hồn rung động, vài cậu nói bóng gió để tỏ tình, cô chỉ cười không trả lời. Cô biết mình đẹp nên có quyền chờ đợi, tối thiểu cũng một anh chàng trông được con mắt, có công ăn việc làm kha khá, chứ thứ thất nghiệp, chỉ giỏi tán phét như mấy cậu khách hàng nầy, thì cô coi thường. Hơn nữa, ngay bên cạnh là hàng bún bò Huế của mẹ cô. Mẹ cô cũng biết giá trị con gái mình, nên thường xuyên nhắc nhở, kiểm soát cô rất chặt chẽ. Bà ta chỉ vẽ cho cô cách từ chối sao cho khách hàng biết nhưng vẫn vui vẻ, tiếp tục đến ăn uống để trồng cây si. Quán bún, cà phê của mẹ con cô hàng tựa vào vách tường của tiệm hủ tiếu của bố mẹ vợ tương lai chàng Dick. Sau tiệm có cửa hậu thông ra gần hàng cà phê, thỉnh thoảng nước dơ trong tiệm hắt ra, mấy con chó xúm lại nhặt nhạnh thức ăn thừa.
Khi Dick vừa ngồi xuống là cô hàng đã nhanh nhẩu hỏi "Anh uống gì? Ăn bún nghe!" Chàng Dick bối rối "Cô cho tôi lon cốc (Coca cola)" "Tôi không bán cóc. Anh ăn bún, uống cà phê nghe!" "Dạ, cô cho tô bún". Nghe cách đối đáp, giọng nói ngọng nghịu, cùng lối ăn mặc của Dick, cô hàng biết ngay là Việt kiều, nên cô để ý xem con cừu non nầy lạc lối đến đây làm gì? Có lẽ còn quá sớm nên mấy cậu thanh niên thất nghiệp chưa ra, nếu không, làm gì anh ta cũng bị mấy tay nầy tìm cách chọc ghẹo hoặc ăn hiếp ngay. Ăn xong tô bún anh ta mở cái túi nhỏ cột trước bụng, móc tiền trả rồi ngồi ngó mông ra đường. Dick chờ người đẹp trở về, nhưng không biết giờ nào nên thỉnh thoảng đứng lên, ra nhìn trước cửa tiệm rồi vào ngồi lại chỗ cũ. Dick dự định, nếu người đẹp về với thằng tình địch thì anh ta sẽ bước đến, hiên ngang nắm tay người đẹp dẫn vào nhà, coi như là cách công bố quyền sở hữu đóa hoa biết nói đó.
Có chí thì nên, khoảng mười hai giờ, quả nhiên cô vợ tương lai của chàng Dick trở về với thằng tình địch. Vừa thoáng thấy, cơn ghen lại nổi lên khiến anh chàng đứng chết sững, chưa kịp phản ứng thì cô gái xuống xe, hôn thằng kia đánh "chụt" một cái mới bước vào nhà, còn thằng kia thì rồ xe chạy đi. Chàng Dick lại ngớ ra, đành quay về chỗ hàng cà phê, kéo ghế, gọi một ly cà phê, ngồi suy nghĩ xem mình nên làm gì bây giờ? Lúc nầy, các hàng quà rong đang chuẩn bị dọn dẹp ra về, nhưng thấy cậu Việt kiều, cô hàng cũng nấn ná pha cho khách một ly. Thình lình chàng ta nghe từ cửa sau tiệm hủ tiếu vẳng ra tiếng la lối "Tao bảo mầy có từ thằng đó ra không? Ít bữa nữa mầy lấy chồng rồi. Thằng chồng mầy nó biết, nó cạo đầu mầy" "Tía đừng lo tía ơi. Người ta ở bên Mỹ làm sao biết được chuyện của con. Mà con đâu có làm gì mà tía phải la? Bạn bè chút chút mà tía"
Sáng hôm sau, Dick lại ra hàng cà phê ngồi, nghĩ cách hỏi cô hàng về cô gái, con chủ tiệm hủ tiếu. Cô hàng cà phê, thấy thằng con trai trắng nõn, ngây thơ như em bé, cô thích lắm, mặc dù anh ta là Việt kiều, cô không hi vọng gì, nhưng yêu là việc của quả tim, xin khỏi bình luận. Tuy nhiên cô hàng cũng phải giữ kẻ vì sợ mấy thằng con trai, khách hàng, sẽ mỉa mai vì ghen tức "Thấy Việt kiều như mèo thấy mỡ". Nhưng anh chàng Việt kiều nầy hỏi chuyện thì mình trả lời, còn có thể hỏi lại mấy câu để tỏ tình quen biết. Đại khái Dick nói là về Việt Nam chơi chứ không nói về cưới vợ. Anh ta bảo rằng thấy con gái chủ tiệm hủ tiếu đẹp nên hỏi thăm cho biết, và hình như cô ta có bồ thì phải? Cô hàng nói là không biết chắc đó là bồ bịch hay chỉ là bạn bè, dù cô thấy hai người chở nhau đi mỗi ngày.
Khi yêu, người ta dễ tha thứ. Nghe cô hàng nói vậy, dù thấy rõ ràng hai đứa hôn nhau, Dick cũng không thấy trở ngại trong việc hôn nhân của mình. Vả lại Dick đã nhiễm văn hóa Âu Mỹ, chẳng xem trinh tiết là quan trọng, thế nên anh chàng vừa tự an ủi vừa hãnh diện "Cho mầy chở đi, ít bữa nữa, tao cưới nó, đem về Mỹ thì mầy no way!". Và Dick lại vui vẻ nói chuyện với cô hàng cà phê. Anh ta bảo tuần tới sẽ về Mỹ nhận việc. Cô hàng thất vọng. Tình cảm của cô chỉ mới quen biết chứ chưa đủ thân mật để cho nhau địa chỉ, sau nầy còn thư từ, tặng ảnh nhau khi hai người cách xa nhau nửa vòng trái đất. Thật tâm, cô buồn vì không còn được gặp anh ta nữa chứ cô không hề nghĩ đến chuyện Việt kiều có nhiều tiền, sung sướng. Giá mà anh ta là một người Việt "nội địa" dù thất nghiệp, cô vẫn yêu như thường.
Tiệm hủ tiếu đóng cửa từ hôm qua để treo đèn kết hoa, thiết trí bàn thờ, mời bà con, bạn bè đến dự buổi đưa dâu. Đúng mười một giờ, phái đoàn nhà trai gồm ba chiếc xe lớn và một chiếc xe nhỏ có kết hoa dừng lại trước tiệm hủ tiếu. Bà con xuống xe, ẹo qua, ẹo lại cho đỡ mỏi lưng sau một chuyến đi dài. Mấy cô bưng quả, mấy cậu phù rể sắp hàng ngay ngắn chờ nhà trai vào xin giờ rước dâu theo đúng lễ nghi. Trong khi đó, nhà gái đã đứng chờ sẵn, vẻ mặt mọi người rất long trọng. Ông chủ tiệm hủ tiếu kêu vọng lên lầu "Hỏi A Muối sẵn sàng chưa? Nhà trai đã đến rồi đó nghe!" Tiếng mấy cô phù dâu trả lời "Tụi con kêu hoài mà cửa chị Muối đóng chặt, không nghe trả lời gì cả!" "Má nó đâu? Sáng giờ làm gì mà không kêu nó dậy? Người ta tới rồi kìa!" "Tôi đây. Có gì mà quýnh lên? Cứ nói chuyện đi. Nó dậy thay đồ, trang điểm là xong ngay" Rồi nghe tiếng lao xao trên lầu, một lát, cô phụ dâu xuống thì thầm báo cáo "Chị Muối không có trong phòng. Tìm khắp nơi cũng không thấy" "Chết cha! Vậy chớ nó đi đâu? Tìm về ngay. Coi thử nó có đến nhà bạn bè nào không? Đứa nào xách xe đi tìm nó coi. Lẹ lên!" "Thằng Tửng nói chiều hôm qua, bạn của chỉ đến đón đi ăn tiệc chia tay, khi hôm không thấy về" Ông chủ tiệm hủ tiếu, trước đây là lính kiểng, chưa hề đụng độ ngoài chiến trường bao giờ, nay bỗng lưỡng đầu thọ địch. Đối phương đã đến trước cửa mà mình thì không có gì để nghênh chiến! Ông muốn lên lầu để la hét cho hả giận nhưng nhà trai đã bước vào nhà rồi. Ông như Khổng Minh tọa lầu, cười nói vui vẻ mà bụng đánh lô tô. Nhưng Khổng Minh còn hi vọng lừa được đối phương chứ ông thì chắc chết! Ông giận mụ vợ cưng con mà vô tâm, không chịu nhắc nhở, dặn dò, để nó đi từ chiều hôm qua, đến nay vẫn không biết! Trong lúc đó, bà chủ cũng bấn xúc xích lên. Bà nhờ các cô cậu nào có xe gắn máy, tức tốc đến nhà các bạn của cô Muối để "Lôi cổ nó về đây ngay!". Nửa giờ sau, các đặc phái viên trở về lắc đầu "Không thấy A Muối đâu cả!" Bà cho một cô xuống thì thầm với ông chủ. Ông chủ lắng nghe, cười và gật đầu ra điều chẳng có gì quan trọng. Nhà trai thấy thế mới đứng lên có mấy lời. Đại ý đã chọn được ngày lành, giờ tốt, xin cho chú rể và cô dâu lạy bàn thờ tổ tiên. Ông vui vẻ gọi lên lầu "Má nó đâu. Cho con xuống làm lễ. Đến giờ rồi!" Đó là kế hoãn binh chứ ông biết tỏng là làm gì có A Muối. Thế rồi nhà trai, nhà gái lại tiếp tục vui vẻ chuyện trò. Nhưng chờ mãi chẳng thấy gì! Ông bạn nhà trai co tay xem đồng. Ông bạn hủ tiếu làm vẻ ngạc nhiên "Ủa. Sao lâu quá vậy cà?" Rồi ông bình thản đi lên lầu làm như tìm hiểu nguyên nhân, và ông lại xuống lầu, coi bộ hơi bối rối một chút. Ông khèo ông bạn sui gia tương lai vào nhà trong, lôi luôn ra sau hẻm, vì sợ mấy đứa người làm biết chuyện. Người ta xúm cả cửa trước xem đám cưới, chỉ có hai mẹ con bà hàng bún bò, cà phê đang lui cui dọn hàng về. Cô hàng cà phê, lúc nãy chạy ra dòm đã thấy anh chàng Việt kiều là chú rể, bèn chạy vào báo cáo với mẹ rằng đó là người khách "gà rù" thường đến mấy hôm trước, nay đi cưới cô A Muối, con gái ông hủ tiếu. Hai mẹ con đang bàn tán thì hai ông sui tương lai kéo nhau ra ngoài cửa sau xì xầm. Tuy nói nhỏ, nhưng hai mẹ con bà hàng nghe tất cả. "Chết tôi rồi anh sui ơi! Con A Muối nó đi từ hôm qua đến nay chưa về" Ông sui trai chưng hửng, rồi nổi xùng "Thật hay giỡn đó anh sui? Tụi mình nghéo tay nhau từ lâu rồi mà! Anh muốn "xù" tôi sao không nói trước? Báo hại tôi đặt tiệc mời bà con làng nước ngồi chờ ở nhà hàng dưới tỉnh. Bây giờ tụi tôi lên đây, anh nói một câu "bù chốc" !?" "Tôi lạy anh mà anh xui, anh thông cảm cho tôi. Tôi đâu ngờ con nhỏ trốn đi! Anh với tôi, bạn bè mấy chục năm rồi, anh biết tôi mà. Tôi đâu lòng dạ nào hại anh!" Ông sui trai cũng hạ hỏa "Nói vậy chứ, tôi với anh...Đơn vị mình còn ai đâu. Thôi, chuyện anh xù tôi vụ nầy cũng chẳng sao. Nhưng bây giờ mình tính sao đây? Không lẽ đi cưới vợ cho con mà không có cô dâu thì mất mặt tôi quá! Hay là anh tìm đại cho tôi một con nhỏ nào đó, đóng tạm vai cô dâu, khi về dưới tỉnh ra mắt bà con, làng xóm xong thì trả nó về. Không ai biết" "Anh tính vậy mà hay. Nhưng gấp quá. Chà! Khó dữ!" "Anh coi mấy đứa trong nhà, có đứa nào mặt mũi sáng sủa một chút, mướn nó, tôi sẽ trả khá tiền".
Hai mẹ con bà hàng bún bò, nãy giờ giả bộ làm việc nhưng dỏng tai nghe hết ráo. Đến khi ông kia nói "trả khá tiền", bà ta sốt ruột vọt miệng nói. "Ông trả bao nhiêu? Tôi cho con nhỏ nầy làm cô dâu giả được không?" Ông sui trai quay nhìn cô hàng cà phê, gật đầu. "Được quá đi chớ! Tôi trả hai trăm" "Hai trăm tiền gì? Được bao nhiêu?" Ông chủ tiệm hủ tiếu mừng rỡ. "Hai trăm là nửa cây vàng đó. Không ít đâu" "Vậy hả. Nhưng tôi giao hẹn trước, xuống đó, ra mắt bà con dự tiệc xong là tôi dẫn con nhỏ về Sài Gòn ngay chứ không có lộn xộn gì cả. Chịu không?" "Được mà bà chị. Bà chị đòi gì tôi cũng chịu hết, miễn là có cô dâu về dưới tỉnh là được" Thế là tất cả cứ rối lên như chạy giặc. Bàn ghế, nồi niêu, son chảo của bà bún bò Huế được lùa hết vào gậm cầu thang tiệm hủ tiếu. Mẹ con bà hàng bún được đẩy gấp lên lầu. Quần áo, phấn son, nữ trang, tròng vào, bôi trét hết cho cô hàng cà phê. Bà hàng bún bò thì diện bộ đồ vía của bà hủ tiếu. Chỉ mười phút sau là các diễn viên đã xong y trang. Tiền trao cháo múc, bà hàng bún đòi ngay hai trăm đô lận lưng cho chắc ăn. Thế là cô dâu giả cũng e lệ, lúng túng bước xuống thang lầu, theo sau là bà bún bò Huế và các cô phụ dâu. Rồi thì cũng lễ gia tiên, cũng diễn văn ngắn gọn của nhà trai, nhà gái, cũng nhẫn cưới đeo tay, đủ mọi thủ tục. Cuối cùng cô hàng cà phê bước lên xe hoa cùng với đoàn hộ tống của nhà gái. Bà chủ tiệm hủ tiếu cũng tháp tùng phái đoàn để khi xong bữa tiệc sẽ thu hồi trang phục, vòng vàng mà bà đã sắm cho con gái là cô Muối. Khán giả tụ tập trước tiệm hủ tiếu ngạc nhiên khi thấy cô dâu không phải là A Muối mà là cô hàng cà phê. Họ bàn tán rồi phịa chuyện nầy nọ để ra điều ta đây biết hết "từ lâu rồi"! Nào là cô Muối bị ép duyên, đòi tự tử nên phải thay người khác làm cô dâu, nào là cô hàng cà phê dụ dỗ được anh chàng Việt kiều, nhưng nhà nghèo quá mới thuê tiệm hủ tiếu làm nhà gái.
Khi xuống dưới tỉnh, quan khách, bà con đều trầm trồ cô dâu đẹp quá. Mà cô đẹp thiệt! Khi là cô hàng cà phê, cô đẹp một, giờ đây, đóng vai cô dâu, cô đẹp mười. Giá như tỉnh tổ chức một cuộc thi sắc đẹp, chắc chắn cả tỉnh sẽ bầu cô là hoa hậu. Hai con mắt và miệng cười của cô, đẹp đến độ anh chàng Dick ngắm mà chóng mặt, không nghĩ rằng đó là cô hàng cà phê. Trong bữa tiệc, theo đúng tập tục của người văn minh tiến bộ, cô cậu đến từng bàn cám ơn quan khách dự tiệc, uống chút rượu bà con ép mời và ôm nhau hôn trước mặt mọi người. Rồi cũng vỗ tay, gõ muỗng lên ly, chén leng keng, tiếng cười nói, la hét của mấy tay say rượu...đủ thứ. Dick đã hoàn toàn quên cô Muối rồi. So với cô hàng cà phê, cô Muối thua xa. Sắc đẹp của cô hàng cà phê hớp hồn chàng Dick còn mạnh hơn cô Muối rất nhiều. Nhưng giây phút thần tiên cũng qua mau. Tối đó, sau khi tiệc tan, ai về nhà nấy thì bà hàng bún bò bảo cô con gái cởi trả nữ trang, áo quần đẹp, (nhất quyết) ra ngủ phòng ngủ ở bến xe để sáng hôm sau về Sài Gòn sớm. Cô hàng cà phê nhìn chàng Dick rơm rớm nước mắt.
Ngay lúc đó lại xảy ra chuyện rắc rối mà không ai có thể ngờ được. Dick không cho cô hàng cà phê về lại Sài Gòn. Cậu lớn tiếng với cha mẹ cậu, đòi cưới thật cô hàng cà phê chứ không phải cưới kiểu giỡn chơi như vậy. Cha mẹ chàng ta lại phải điều đình với bà hàng bún bò Huế, xin cưới thật cô con gái của bà ta. Mấy người buôn bán bao giờ cũng linh mẫn chuyện đầu cơ. Bà ta lạnh lùng lắc đầu, vì bà biết con cá đã cắn câu rồi thì bà cứ thế mà kéo con mồi lên, chiên, kho là quyền của bà. Cha mẹ chàng Dick thấy cô hàng cà phê đã đẹp còn hiền lành, dễ thương nên lại càng quyết tâm cưới cô ta cho con mình. Sau khi được năn nỉ, bà bún bò Huế phán mấy câu. "Ông bà nói vậy chẳng khác gì bắt tôi bán con gái tôi cho ông bà. Mà vợ chồng tôi chỉ có nó là đứa con duy nhất, tôi chỉ muốn nó lấy chồng gần chúng tôi để sau nầy, về già còn nhờ vả được. Ngay hiện tại, nó cũng phụ giúp tôi trong việc buôn bán sanh nhai. Nay ông bà đòi bắt nó về Mỹ, tôi mất con mà chẳng còn ai để nương tựa lúc tuổi già. Hơn nữa, nếu tôi gả con gái tôi cho ông bà thì chẳng khác gì con tôi giành chồng của cô Muối. Thử hỏi tôi có yên ổn mà buôn bán ở đó không? Rồi tôi phải làm sao đây?"
Cha mẹ chàng Dick hiểu ngay điều đó nên đưa ra một cái giá mà họ nghĩ có thể thuyết phục đối phương. Tuy nhiên họ cũng biết văn hoa một chút. Đại ý là họ hiểu tình cảnh bà hàng bún bò, nhưng xin bà yên tâm, khi cô con gái qua Mỹ, nó sẽ gửi tiền về nuôi bà, chồng nó là kỹ sư, tiền bạc dư dã, hiện tại, họ sẽ gửi bà một số tiền để bà tìm chỗ khác, hoặc có thể sang một sạp hàng trong chợ mà buôn bán. Nói trắng ra, họ chồng một số tiền lớn để mua cô gái cho con trai họ. Bà hàng bún không ngờ con gái mình lấy Việt kiều một cách ngon lành, khỏi tốn công, tốn thì giờ mà mình lại ẳm được mấy nghìn đô. Thế là nhà trai lại điều đình với bà sui hụt, mua lại tất cả nữ trang, áo quần mà họ đã sắm cho cô Muối.