Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

HÃY NGỪNG LẠI

Sau năm 1975, nhiều người Việt dù là di tản hay vượt biên, họ đều tản mác khắp nơi trên thế giới, tuy nhiên đa số vẫn ở Hoa kỳ là đông nhất và đến hôm nay Hoa Kỳ vẫn là nơi có nhiều người Việt sinh sống nhất bên ngoài nước Việt Nam.

Thập niên 70, người Việt ở Hoa Kỳ chia ra sống rãi rác ở 50 tiểu bang, thời điểm đó gặp được một người nói tiếng Việt là nổi vui mừng lớn nhất, cái cảm... xúc gặp người đồng hương nó to lớn như thế nào, chắc nhiều người đọc bài này của tôi sẽ cảm nhận được.

Vài năm sau đó, một số người Việt gốc Hoa (đa số là người Tiều Châu) họ dành dụm bằng đồng tiền kiếm được mở ra những ngôi chợ nho nhỏ cung cấp những nguồn thực phẩm Việt Nam và Á châu để làm kế sinh nhai.

Thế là người Việt Nam do nhu cầu thực phẩm đã tìm đến những ngôi chợ ấy để đi chợ hàng tuần, có những người phải lái xe hơn cả trăm dặm mổi tuần.

Từ những nhu cầu đó, người Việt bắt đầu di chuyển chổ ở của họ đến những khu vực có chợ Á châu hay Việt Nam (mà thời đó chữ Tàu, chữ Việt đều được in trên các bảng hiệu), dần dần sự qui tụ người Việt về sống gần nhau, và rồi cộng đồng Việt Nam cũng ra đời từ đây.

Đương nhiên ngoài yếu tố này, còn nhiều yếu tố khác đóng góp cho tiến trình phát triển của cộng đồng người Việt ở khắp nơi, điều tôi muốn nhấn mạnh ở đây là những người Việt gốc Hoa đã đóng góp không nhỏ phần của họ cho công việc phát triển của cộng đồng Việt Nam.

Và nay, nếu các bạn đến nước Mỹ, cứ nơi nào có China Town thì ngay bên cạnh là Việt Nam Town, tuy cũng chưa đúng hẳn 100%, nhưng nó chiếm đa số.
Nhiều năm trôi qua, những người bạn Việt gốc Hoa này của tôi, sau sự ổn định, hầu hết họ đều đem tiền về xây dựng lại mồ mả, tổ tiên, đầu tư ở quê nhà Việt Nam ( từ Bạc Liêu, Cà Mau, Sóc Trăng cho đến Tây Ninh, Long An Sài Gòn v.v...), tôi chưa hề thấy họ mua nhà, đầu tư đất đai ở quê gốc Trung Quốc của họ.

Họ có thể nói tiếng Việt không rành, thậm chí bập bẹ, nhưng cái tình cảm họ dành cho Việt Nam tôi dám khẳng định rằng nhiều hơn quốc gia gốc của họ.

Họ cũng giống như tôi, tha phương bởi nhiều lý do khác nhau, nhưng chúng tôi có sự đồng cảm của những người tha hương.

Hôm nay ngồi trong nhà, tôi đọc những bản tin liên quan đến vụ bạo động hở Bình Dương rồi đến Hà Tỉnh, nhiều công nhân Việt lẫn TQ đã bị thiệt mạng (ở Hà Tỉnh), tôi không kềm được phải kể ra những câu chuyện này, nếu những người TQ có thể kiếm ăn nơi quê nhà của họ, họ có tha phương cầu thực đến tận Việt Nam làm việc hay không? Họ cũng là những người rất bình thường, chỉ biết làm việc kiếm tiền nuôi vợ con, gởi và trả hiếu cho cha mẹ ở quê nhà.

Thế mà hôm nay họ phải bỏ xác nơi tha hương chỉ vì lý do đơn giản "chủ nghĩa dân tộc cực đoan" đã khiến con người đi đến tận cùng của sự khủng khiếp này.

Tôi đã nhiều lần nói rằng, chúng ta chống là cái chủ nghĩa bá quyền của tầng lớp lãnh đạo TQ, chứ chúng ta không thể chống con người và văn hóa của TQ.

Cá nhân tôi vẫn đam mê nhiều nét văn hóa đẹp của TQ, từ những tấm tranh thủy mạc cho đến những câu chuyện dân gian của họ, tôi chống chủ nghĩa bành trướng và bá quyền nhưng tôi không chống văn hóa và con người, tôi hy vọng các bạn cũng như tôi, thể hiện con người Việt Nam ở thế kỷ mới, mong lắm các bạn ơi.

Trần Nhật Phong

Source FB: https://www.facebook.com/photo.php?fbid=566218410160195&set=a.317303861718319.78219.100003161223897&type=1&comment_id=566282536820449&offset=0&total_comments=8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.