Khi Anh Linh tức Trung Sĩ Trần đình Kế theo học Khóa 3 Sĩ quan đặc biệt vào tháng 6 năm 1962, nhạc sĩ Hoàng Hải phải đổi tên là Anh Hải để hát thế vào chữ A. 1966 thì Lữ Liên vào thế cho Anh Hải.
Nhạc hài của AVT (hầu hết do Lữ Liên và Duy Nhượng sáng tác) phát triển trên nền âm nhạc dân tộc (đặc biệt là chèo, dân ca Bắc Bộ và Trung Bộ) nên nghe rất gần gũi mà cũng rất vui nhộn. Ra sân khấu, AVT diện khăn đóng, áo gấm thụng ba màu khác nhau. Mỗi người sử dụng một nhạc cụ dân tộc: đàn sến (Tuấn Đăng), đàn cò (Lữ Liên) và trống (Vân Sơn). Khi có những câu thoại thì mỗi người nói rặt giọng của mỗi miền Trung, Nam, Bắc.
***
Lời bài hát Ba Bà Mẹ Chồng
Ngâm:
Tôi nghĩ đến chuyện đời dang-dở kể tự thời ông Bành Tổ về sau,
Con người ta ăn ở với nhau khác nào như thể nàng dâu với mẹ chồng.
Nàng dâu hay kể xấu mẹ chồng, như Nga với Mỹ rõ một lòng thương nhau.
Nói:
Còn mẹ chồng thì sao?
Ngâm:
Còn mẹ-chồng lại tố-khổ nàng dâu, như hai cô ca-sĩ có khen nhau bao giờ.
Hát:
Ba bà đi bán lợn-xề (ba bà đi bán lợn-xề),
Ấy thế mới gặp ngày hôm nay là ngày thứ-sáu,
Ba bà lóc-cóc (ba bà lóc-cóc), ba bà trở về lon-ton (trở về lon-ton).
Đi bán lợn con, chứ ba bà này bây giờ thời đi bán (bán) lợn con.
Hôm nay là cái hôm cấm thịt, bà ơi...i!
Cũng lon-ton, ấy lon-ton chạy (chạy) về.
Đi đường xa có bạn-bè (đi đường xa có bạn-bè),
Ấy thế mới chuyện-trò loanh-quanh,
Ba bà nói xấu, ba bà bới móc, ba bà bốn-mối năm bè kể tội con dâu (kể tội con dâu).
Than-vãn một câu, chứ bà đi đầu thời rỉ-rền than-vãn một câu:
"Ôi thôi, là ôi thôi! nói chuyện, bà ơi...i!, đến nàng dâu (đến nàng dâu) mà (mà) buồn."
Nói:
Bà người trung hỏi: "nàng dâu bà reng? nói nghe coi!"
Bà người nam trả-lời: "thì để thủng-thẳng ta nói chứ làm gì mà gấp vậy!"
Hát:
Nàng dâu nhà tôi (ối a) cầm tinh con hợi (ối a), vừa ngu lại vừa dại (ối a), vừa béo lại vừa đen,
Mắt trắng, môi thâm, lưng bằng cái tủ,
Người hôi như cú, đầu tóc bù-xù, đầu tóc thơm-tho như cái ổ chuột-chù,
Làm chậm như rùa, ăn như ăn cướp,
Nói sau quen trước, ruột để ngoài da,
Suốt ngày tơ-tưởng đến cái cô hàng-quà.
Ới dâu ơi là râu!
Ới dâu ơi là rầu!
Nói:
Bà người nam hỏi: "còn con dâu bà làm sao, bà nói thử nghe coi?"
Bà người trung trả-lời: "dâu tôi nó giống bà, hai đứa cũng rứa giống nhau, dâu tôi ri!"
Hát:
Cô nàng dâu quí nhà bà (ối da), cô nàng dâu quí nhà bà,
Ấy thế mới gặp nàng dâu tôi, cá-mè một lứa, dâu bà dâu tôi, cá-mè cá-riếc cũng là một bè như nhau (một bè như nhau).
Nói xấu nàng-dâu (ôi da) chứ không khi nào bây giờ thời tôi nói xấu nàng-dâu.
Thân tôi là cái thân bá-vạ, bà ơi...i!
Rước con dâu (rước con dâu) về mà thờ.
Trong nhà tôi có mẹ già (ối da), trong nhà tôi có mẹ già,
Ấy thế mới gặp bà con dâu đêm nằm nó ngáy, đêm nào đêm nấy, nó nằm nó ngáy như là gọi đò sang sông (gọi đò sang sông).
Nó quét chửa xong (ôi da), hễ bảo quét nhà thời bẩy ngày nó quét chửa xong,
Hễ ăn là nó ăn tem-tép, bà ơi...i, hết nồi trong (hết nồi trong) nồi (nồi) ngoài.
Nói:
Bà người trung hỏi: "còn con dâu bà ni reng? noi nghe coi!"
Bà người bắc trả-lời: "Hừ...con dâu của tôi thì khác hẳn con dâu của các bà. Đây này!"
Hát:
Nàng dâu nhà tôi (ối a) cầm tinh con Ngọ (ối a), vừa ngon lại vừa bổ (ối a), vừa khéo lại vừa khôn,
Mặc giuýp eo thon hay quần khít hẹp,
Cỡi mô-bi-lét chạy khắp Sè-gòn, nhảy-nhót phom-phom như cái kiểu ngựa lồng.
Nhiều cậu si-tình cay như cay ớt, kéo nhau xúm-xít chầu-chực tòn-ten,
Suốt ngày ngơ-ngẩn đứng cái bên cột đèn.
Ới dâu ơi là râu!
Ới dâu ơi là rầu!
Nói:
Bà người-trung nói: "bà đây có phước đó bà!"
Hát:
Ba bà đi bán lợn-xề (ba bà đi bán lợn-xề).
Ấy thế mới gặp ngày hôm nay ông-trời đi vắng,
Có bà thương-xót, có bà yêu-quí, có bà xử về con dâu (xử về con dâu).
Đình-chiến nàng dâu, có mấy khi nào mẹ chồng thời đình-chiến với nàng dâu.
Ôi thôi là thế-gian hết loạn, bà ơi...i, sắp mau-mau (sắp mau-mau) hoà (hoà) bình.
MẸ CHỒNG ĐÌNH CHIẾN NÀNG (NÀNG) DÂU!
Tôi nghĩ đến chuyện đời dang-dở kể tự thời ông Bành Tổ về sau,
Con người ta ăn ở với nhau khác nào như thể nàng dâu với mẹ chồng.
Nàng dâu hay kể xấu mẹ chồng, như Nga với Mỹ rõ một lòng thương nhau.
Nói:
Còn mẹ chồng thì sao?
Ngâm:
Còn mẹ-chồng lại tố-khổ nàng dâu, như hai cô ca-sĩ có khen nhau bao giờ.
Hát:
Ba bà đi bán lợn-xề (ba bà đi bán lợn-xề),
Ấy thế mới gặp ngày hôm nay là ngày thứ-sáu,
Ba bà lóc-cóc (ba bà lóc-cóc), ba bà trở về lon-ton (trở về lon-ton).
Đi bán lợn con, chứ ba bà này bây giờ thời đi bán (bán) lợn con.
Hôm nay là cái hôm cấm thịt, bà ơi...i!
Cũng lon-ton, ấy lon-ton chạy (chạy) về.
Đi đường xa có bạn-bè (đi đường xa có bạn-bè),
Ấy thế mới chuyện-trò loanh-quanh,
Ba bà nói xấu, ba bà bới móc, ba bà bốn-mối năm bè kể tội con dâu (kể tội con dâu).
Than-vãn một câu, chứ bà đi đầu thời rỉ-rền than-vãn một câu:
"Ôi thôi, là ôi thôi! nói chuyện, bà ơi...i!, đến nàng dâu (đến nàng dâu) mà (mà) buồn."
Nói:
Bà người trung hỏi: "nàng dâu bà reng? nói nghe coi!"
Bà người nam trả-lời: "thì để thủng-thẳng ta nói chứ làm gì mà gấp vậy!"
Hát:
Nàng dâu nhà tôi (ối a) cầm tinh con hợi (ối a), vừa ngu lại vừa dại (ối a), vừa béo lại vừa đen,
Mắt trắng, môi thâm, lưng bằng cái tủ,
Người hôi như cú, đầu tóc bù-xù, đầu tóc thơm-tho như cái ổ chuột-chù,
Làm chậm như rùa, ăn như ăn cướp,
Nói sau quen trước, ruột để ngoài da,
Suốt ngày tơ-tưởng đến cái cô hàng-quà.
Ới dâu ơi là râu!
Ới dâu ơi là rầu!
Nói:
Bà người nam hỏi: "còn con dâu bà làm sao, bà nói thử nghe coi?"
Bà người trung trả-lời: "dâu tôi nó giống bà, hai đứa cũng rứa giống nhau, dâu tôi ri!"
Hát:
Cô nàng dâu quí nhà bà (ối da), cô nàng dâu quí nhà bà,
Ấy thế mới gặp nàng dâu tôi, cá-mè một lứa, dâu bà dâu tôi, cá-mè cá-riếc cũng là một bè như nhau (một bè như nhau).
Nói xấu nàng-dâu (ôi da) chứ không khi nào bây giờ thời tôi nói xấu nàng-dâu.
Thân tôi là cái thân bá-vạ, bà ơi...i!
Rước con dâu (rước con dâu) về mà thờ.
Trong nhà tôi có mẹ già (ối da), trong nhà tôi có mẹ già,
Ấy thế mới gặp bà con dâu đêm nằm nó ngáy, đêm nào đêm nấy, nó nằm nó ngáy như là gọi đò sang sông (gọi đò sang sông).
Nó quét chửa xong (ôi da), hễ bảo quét nhà thời bẩy ngày nó quét chửa xong,
Hễ ăn là nó ăn tem-tép, bà ơi...i, hết nồi trong (hết nồi trong) nồi (nồi) ngoài.
Nói:
Bà người trung hỏi: "còn con dâu bà ni reng? noi nghe coi!"
Bà người bắc trả-lời: "Hừ...con dâu của tôi thì khác hẳn con dâu của các bà. Đây này!"
Hát:
Nàng dâu nhà tôi (ối a) cầm tinh con Ngọ (ối a), vừa ngon lại vừa bổ (ối a), vừa khéo lại vừa khôn,
Mặc giuýp eo thon hay quần khít hẹp,
Cỡi mô-bi-lét chạy khắp Sè-gòn, nhảy-nhót phom-phom như cái kiểu ngựa lồng.
Nhiều cậu si-tình cay như cay ớt, kéo nhau xúm-xít chầu-chực tòn-ten,
Suốt ngày ngơ-ngẩn đứng cái bên cột đèn.
Ới dâu ơi là râu!
Ới dâu ơi là rầu!
Nói:
Bà người-trung nói: "bà đây có phước đó bà!"
Hát:
Ba bà đi bán lợn-xề (ba bà đi bán lợn-xề).
Ấy thế mới gặp ngày hôm nay ông-trời đi vắng,
Có bà thương-xót, có bà yêu-quí, có bà xử về con dâu (xử về con dâu).
Đình-chiến nàng dâu, có mấy khi nào mẹ chồng thời đình-chiến với nàng dâu.
Ôi thôi là thế-gian hết loạn, bà ơi...i, sắp mau-mau (sắp mau-mau) hoà (hoà) bình.
MẸ CHỒNG ĐÌNH CHIẾN NÀNG (NÀNG) DÂU!
***
Source: Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.