Niềm vui dù quá lớn
Sẽ dần dần trôi qua,
Và nỗi đau cùng cực
Rồi cũng tìm phôi pha..
Biết thế đừng tự phụ
Vì thành công hôm nay
Cũng không sầu ủ rũ
Lúc gặp điều không may!..
- Sao trẻ con hay khóc
Mà hiếm khi chúng buồn ?
Người lớn năng cười cợt
Giữa tiếng lòng lệ tuôn!
Trẻ thơ hôm nay giận
Ngày mai ngồi với nhau
Người lớn '' biết tha thứ ''
Lại nhắc hoài mãi sau.
- Thật hiếm khi tìm gặp
Bình an ở bên ngoài .
An bình chỉ có thể
Gặp trong lòng ta thôi!
Ngày qua, ngày mới đến
Người đi, kẻ khác về
Chỉ có tình thương mến
Đọng lại cùng sơn khê..
Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
Source Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.