Hát nói Chơi cho phỉ chí – Nguyễn Công Trứ
Chơi cho phỉ chí
Cầm kỳ thi tửu khách,
Đường ăn chơi mỗi cách mỗi hay.
Đàn năm cung réo rắt tính tình đây,
Cờ đôi nước rập rình xe ngựa đó.
Thơ một túi phẩm đề (1) câu nguyệt lộ (2),
Rượu ba chung tiêu sái (3) cuộc yên hà (4).
Thú xuất trần, tiên vẫn là ta,
Sánh Hoàng Thạch (5), Xích Tùng (6), ờ cũng đáng.
"Cầm tứ tiêu nhiên kỳ tứ sảng,
Thi hoài lạc hĩ, tửu hoài nồng" (7).
Một chữ nhàn giá đáng muôn chung,
Người cõi thế, trăm năm là mấy nhỉ.
Sách có chữ “nhân sinh thích chí” (8),
Đem nghìn vàng đổi lấy trận cười.
Chơi cho lịch mới là chơi,
Chơi cho đài các, cho người biết tay.
Tài tình, dễ mấy xưa nay.
Nguyễn Công Trứ
Source: Chơi cho phỉ chí – Hát nói (catrubichcau.com)
(1) Phê bình.
(2) Trăng và sương, ý nói câu thơ bóng bẩy.
(3) Phóng khoáng.
(4) Khói ráng, ý nói cảnh đẹp của đời ẩn dật.
(5) Cuối đời nhà Tần, Trương Lương đi chơi ở đất Hạ Bì, đến Dĩ Kiều gặp ông già trao cho quyển Binh thư tam lược mà dặn: “Đọc kỹ sách này sau có thể bình thiên hạ. Sau 13 năm nhà ngươi đến núi Cốc Thành, nếu thấy hòn đá vàng thì biết là ta đấy!” Vì thế sau này người đời tôn ông lão là Hoàng Thạch Công. Đúng như lời dặn của tiên ông, Trương Lương sau này giúp Lưu Bang lập nên nhà Hán.
(6) Theo Liệt tiên truyện, Xích Tùng Tử làm quan Vũ sư đời vua Thần Nông, sau đắc đạo thành tiên.
(7) Chữ Hán: 琴思瀟然棋思爽,詩懷樂矣酒懷濃. Nghĩa: Cung đàn hay, cuộc cờ thú; Câu thơ vui, chén rượu nồng.
(8) Đời Nam Tề, Trương Hàn có câu “Nhân sinh quý thích chí, tu phú quý hà vi?” (Người ta ở đời cốt thoả chí mình, nào cần giàu sang làm gì).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.