Hôm qua còn gọi mẹ
Nay đã thành người dưng
Hôm qua ta giúp họ
Hôm sau họ dửng dưng
Mẹ ta vừa nằm xuống
Nước mắt ta chưa khô
Ruột ta từng đoạn đứt
Họ lạnh lùng như không
Ta gặp họ giữa đường
Thấm cảnh đời vô thường
Lạnh lùng họ không hỏi
Lạnh lùng ta quay lưng
Vì tiền họ hại ta?
Hết tình họ hại ta?
Vì ta không đồng lõa?
Mãi vẫn không nghĩ ra
Tai họ điếc không nghe
Mắt họ mù không thấy
Tim họ không động đậy
Lòng tham họ vô đáy
Họ cũng có mẹ cha
Họ cũng có gia đình
Sao vô tâm đến vậy
Sao cạn nghĩa cạn tình
Thôi thà thành người dưng
Họ hại ta chí mạng
Ta thà là quay lưng
Không hại người bỗng dưng …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.