Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019

ĐÔNG BẠC BẼO

Níu một ngày đông thân ta chới với
Đâu những nồng nàn hơi ấm tình nhân
Ngày đóng băng ướp nỗi buồn tư lự
Gió trở hướng tìm thêm tím đôi tay

Ta khát khao giữa mây mù tức tửi
Bờ môi em hồng thế mặt trời lên
Vừa đủ sáng trên phố mù sương trải
Loáng thoáng con đường vật vã bóng qua

Rít làn hơi nghe buồng tim chao đảo
Chút ẩm ướt mềm chen mùi cỏ cây
Đây xác lá chưa phai màu mục rửa
Mưa qua bao lần tẩy xoá hồn trong...

Ta vẫn thế gom thâu tình đọng lại
Từ những đêm dài khi bước em xa
Đủ nhen lấy chút lửa hồng lận đận
Giữa một mùa đông bạc bẽo đến trắng ngần.

Thuỵ Phong
24.07.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.