Khi vui tự nhủ lòng rằng
Niềm vui này chẳng thường hằng bền lâu.
Sau lưng Vui có mặt Sầu
Trong tia nắng đã in màu hạt mưa.
Lúc buồn, chẳng thiết đuổi xua
Buồn ni rồi cũng đong đưa, vô thường,
Nhìn cho thấu rõ, tận tường
Vui, buồn tan dưới cội nguồn Chân Như...
- Con Tâm này vốn huyễn hư
Cưỡi trên lượng sóng.. khoan thư ta về!
Như Nhiên - Th Tanh Tue
Source Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.