Người về khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạc màu phong sương
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương... bỗng hiện một vầng trăng xưa.
Nghìn thu đời vẫn nắng, mưa.. .
Hai bờ huyễn thực say sưa giấc đời!
Gửi đôi dép tặng luân hồi
Chừ không đi nữa.. xin rời mộng du.
Như Nhiên
Source Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.