Một người bạn vừa nhờ LN dịch một bài điếu văn từ tiếng Anh sang tiếng Việt của một người con gái viết cho mẹ ...
Đọc cảm động quá ... xin chia sẻ cùng mọi người ...
***
Mẹ kể rằng, lần đầu tiên khi bước chân đến Úc từ trại tỵ nạn, mắt mẹ như nhìn thấy cuộc đời một lần nữa và mẹ như được sinh ra cuộc đời này một lần nữa. Một năm ở trại tỵ nạn Sikhiu Thái Lan tưởng chừng như 3 năm tù đày, mẹ nói. Nhưng sự ra đời của con đã xoa dịu nỗi khổ đó ...
Mặt trời dường như rực rỡ hơn ngày đó và không khí như có mùi thơm của hoa.
Mẹ và Ba đã đánh đổi mạng sống trốn chạy khỏi Vietnam, bỏ lại tất cả chỉ để có thể cho chúng con có một cơ hội sống tốt nhất nơi đất Úc. Mẹ nói những ngày đầu thật bỡ ngỡ vì mẹ chỉ tập trung lo cho chúng con. Điều đó là một động lực bền bỉ giúp cha mẹ vượt qua tất cả.
Lớn lên, con không nhớ nhiều về mẹ ngoại trừ mẹ là một "tài xế dở". Con đã gây nhiều phiền não cho mẹ lúc tuổi thiếu niên, trong lúc con cố gắng kiếm một tấm chồng để xây dựng một gia đình. Vâng, rất may mắn, con đã tìm được B, người đã thuyết phục con cưới anh ta và có những đứa con với anh ấy. Cha mẹ của anh ta thật tốt và anh còn có một người chị (em) có tấm lòng tuyệt vời. Con cảm thấy rất may mắn và mẹ luôn nhắc con về điều này.
Con chỉ thực sự thấu hiểu mẹ khi con bắt đầu có con của con. Mẹ luôn nói "Con sẽ hiểu mẹ khi con có con của con" và mẹ đã đúng, dĩ nhiên. Con rất may mắn có được 3 cậu con trai tuyệt vời, những đứa cháu mà mẹ hết sức cưng chìu. Và chúng cũng thương bà Ngoại không kém. Con biết vậy bởi những dòng nước mắt tuôn chảy khi chúng biết chúng sẽ mất Bà Ngoại mãi mãi ...
Những đứa cháu là niềm vui của Bà Ngoại mỗi tuần. Mỗi tối thứ Hai, hầu hết chúng con quây tụ lại và chờ xem Bà Ngoại sẽ chuẩn bị món khoái khẩu cho ai.
Thật bất ngờ, mẹ không còn sống tất cả vì các con nữa, mà sống cho các cháu. Con đã học rất nhiều điều từ mẹ từ trước cho đến bây giờ, bài học của con đã bị dở dang và con cảm thấy một sự mất mát lớn lao bởi mẹ và con mới chỉ bắt đầu.
Trung thực
Bình đẳng
Tôn trọng
Lòng trắc ẩn
Tình thương
Đó là những phẩm chất mẹ đã dạy cho chúng con phải giữ và bây giờ con chỉ có thể hy vọng, con có thể dạy cho các con của con những bài học mẹ đã ban cho chúng con, trở thành một người mẹ tốt nhất có thể với các con của con.
Con chỉ có thể hy vọng mẹ đã tự hào với những đứa con của mẹ và mẹ đã biết rằng chúng con biết ơn mẹ đã nuôi dạy từng người, điều ưu tiên một của cả cuộc đời mẹ .
Ngày xx tháng x năm 2021 mẹ đã nhắm mắt lần cuối cùng. Mẹ đã để lại một gia đình đầy đủ những thành viên đã cùng mẹ rời trại tỵ nạn, cộng thêm tài sản quý báu là những đứa cháu điều mà con cảm thấy như một đặc ân được đền đáp cho mẹ.
Mẹ cũng để lại phía sau một người chồng, chúng con hầu hết đều biết rất khó làm vui lòng Ba. Nhưng một điều chúng con chắc chắn là, Ba thương và vẫn thương mẹ với cả trái tim và tâm hồn, và có lẽ Ba sẽ mãi tự hỏi tại sao Ba đã có một ngưòi vợ tuyệt vời như mẹ .
Cõi lòng Ba đang tan nát và trái tim chúng con cũng nát tan khi nhìn thấy cảnh Ba mất đi người bạn đời suốt 52 năm qua. Trong trí nhớ của con, chưa bao giờ Ba Mẹ phải lìa tan, Ba và Mẹ đã cùng nhau vượt qua những nghịch cảnh của cuộc đời, ngoại trừ lần cuối cùng này.
Con xin hứa với Mẹ con sẽ chăm sóc Ba.
Chúng con buồn vô hạn khi thấy mẹ đã xa rời cõi trần sớm quá. Một khoảng trống trong lòng chúng con nơi mẹ đã từng án ngự. Bây giờ nó chỉ còn là những kỷ niệm về mẹ, những kỷ niệm chúng con sẽ giữ mãi trong tim trong ký ức để vinh danh mẹ.
Con sẽ mãi nhớ đến nụ cười thật đẹp của mẹ mỗi khi nhìn thấy một tia nắng.
Mùi vị nước dừa cà ri sẽ nhắc con nhớ đến những món ăn khoái khẩu mẹ nấu cho chúng con mỗi lần chúng con đến thăm .
Những buổi cà phê chiều quen thuộc, bây giờ sẽ với một người khác.
Con hy vọng mẹ vẫn nghe được tiếng cười của các cháu ở một nơi nào đó mẹ đang ở.
Và mỗi lần con nắm tay con của con, sẽ nhắc con lần cuối cùng nắm tay mẹ.
Con nhớ mẹ vô cùng mẹ ơi! Cám ơn mẹ cho con những kỷ niệm trong đời. Mẹ sẽ ở trong trái tim chúng con bây giờ và mãi mãi ...
Mẹ ơi! con thương mẹ!!!
(Xin mạn phép không nêu tên người viết )
LÀNG NAM
07-2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.