Kiếp sau ...
Thơ CUNG TRẦM TƯỞNG - PHẠM DUY phổ nhạc
Dẫn giải THỤY KHUÊ - THÁI THANH hát
Ðền em một tháng trời gần,
Ðơm hoa là hoa kết mộng cũng ngần ấy thôi.
Ðền em góp núi chung đồi,
Thiêu nương là nương đốt lá cũng rồi hoang sơ.
Ðền cho em suôi có ngàn thơ,
Bờ sông Thương còn nghe trắc trở,
Và quên thôi bông sẽ phai hường,
Mà nghe như tiếng gọi dường thiên thu.
Ðơm hoa là hoa kết mộng cũng ngần ấy thôi.
Ðền em góp núi chung đồi,
Thiêu nương là nương đốt lá cũng rồi hoang sơ.
Ðền cho em suôi có ngàn thơ,
Bờ sông Thương còn nghe trắc trở,
Và quên thôi bông sẽ phai hường,
Mà nghe như tiếng gọi dường thiên thu.
Ðền cho em suôi có ngàn thơ,
Bờ sông Thương còn nghe trắc trở,
Và quên thôi bông sẽ phai hường,
Mà nghe như tiếng gọi dường thiên thu.
Non sông bóng mẹ sầu u,
Mà trông là trông ngưỡng cửa chiều lu mái sầu.
Thôi em xanh mắt bồ câu,
Vàng tơ là tơ sợi nhỏ xin hầu kiếp sau...
Bờ sông Thương còn nghe trắc trở,
Và quên thôi bông sẽ phai hường,
Mà nghe như tiếng gọi dường thiên thu.
Non sông bóng mẹ sầu u,
Mà trông là trông ngưỡng cửa chiều lu mái sầu.
Thôi em xanh mắt bồ câu,
Vàng tơ là tơ sợi nhỏ xin hầu kiếp sau...
Source Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.