Tự Tình Xuân
Xuân nào... mây trắng thong dong,
Bất Giác khởi niệm.., xuống dòng tử sinh.
Lạc trong Sắc, Pháp, Hương, Thinh...
Mở to mắt, chẳng nhớ mình là ai.
Quên rồi "Diện mục bổn lai"
Nụ cười xa dấu thiên thai nhạt nhòa.
Giật mình, cõi thế không hoa!
Cũng vừa lúc bóng chiều tà đầu non.
Xuân đi, xuân đến dập dồn,
Còn xa cố quận hồn còn vắng xuân.
Dù bao kiếp nửa đường trần,
Xuân trong cõi mộng đẹp lòng chút thôi!
Khi nào... Tuệ giác lên ngôi
Từ bi hoa nở... đất trời Vĩnh Xuân.
Từ bi hoa nở... đất trời Vĩnh Xuân.
Thích Tánh Tuệ
Source Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.