Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Kẻ trộm xâu chuỗi của Phật tổ



Có một ngôi chùa, nhân vì thờ một sợi chuỗi Phật Tổ từng đeo mà nổi tiếng. Nơi thờ phụng sợi chuỗi chỉ có thầy trụ trì và 7 đệ tử biết.
7 người đệ tử đều rất có ngộ tính, thầy trụ trì cảm thấy tương lai đem y bát truyền cho bất kỳ người nào trong bọn họ, đều có thể làm rạng rỡ Phật Pháp. Không ngờ, sợi chuỗi đột nhiên biến mất.
Thầy trụ trì bèn hỏi 7 đệ tử: “Các ngươi ai đã lấy sợi chuỗi, chỉ cần trả về vị trí cũ, ta sẽ không truy cứu, Phật tổ cũng không trách tội.” Các đệ tử đều lắc đầu.
7 ngày trôi qua, sợi chuỗi vẫn không được trả về. Thầy trụ trì lại nói: ”Chỉ cần ai đó thừa nhận, sợi chuỗi sẽ thuộc về người đó.“ Lại trải qua 7 ngày, vẫn không ai thừa nhận.
Thầy trụ trì rất thất vọng: “Ngày mai các người hãy rời khỏi chùa xuống núi hết đi, riêng kẻ đã lấy sợi chuỗi ta cho phép ở lại đây.“
Qua ngày hôm sau, 6 đệ tử thu dọn xong hành lý, thở nhẹ một hơi dài, nhẹ nhàng ra đi. Chỉ có một người ở lại.
Thầy trụ trì hỏi đệ tử ở lại :
– Sợi chuỗi đâu ?
– Con không lấy.
– Vậy tại sao chịu mang lấy tiếng trộm cắp?
– Mấy ngày nay các huynh đệ đều nghi ngờ lẫn nhau, nếu có người đứng ra, mới giải thoát cho chuyện này.
Lại nói:
– Sợi chuỗi tuy mất , Phật vẫn còn đây.
Thầy trụ trì cười, lấy sợi chuỗi từ tay áo mình ra, đeo vào tay người đệ tử.
Đây là câu chuyện làm tôi cảm ngộ rất lâu.
Không phải mọi việc đều cần nói rõ ràng, cái quan trọng hơn nói rõ ràng đó là: có thể gánh vác, có thể hành động, có thể hóa giải, có thể sắp xếp, có thể thay đổi, nghĩ về mình, càng phải nghĩ cho người khác, đây chính là Pháp.
wBieu-tuuong-hoa-sen-8-0207
Người biên dịch chú thích:
Đây chỉ là một câu chuyện ngụ ngôn, về mặt lịch sử, chưa có sử liệu chứng minh Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni có đeo chuỗi và sợi chuỗi đó còn lưu lại đến bây giờ.
Biên dịch: Lâm Minh Triết (Muôn Dặm Không Mây)

Source https://daikynguyenvn.com

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

Tướng Do Tâm Sanh...


Tướng Do Tâm Sanh...
Cảnh Tùy Tâm Chuyển...
Sống thiện, tu tâm tích đức sẽ giúp thay đổi số mạng tốt hơn (có thể nói là được Hồng Ân Thiên Chúa)... Hiện tại trên thế giới mê tín nhất là người làm ăn buôn bán, còn có một số nhân viên công chức thường hay đi xem đoán mạng, xem tướng, xem phong thuỷ... đây đích thực là mê tín.
Vận mệnh (tử vi) của chúng ta có thể thay đổi hay không? Khẳng định là có thể thay đổi. Nhưng các vị phải nên biết, đoán mạng rất khó đổi, xem tướng, xem phong thuỷ đều không thể thay đổi.
Phong thuỷ là gì vậy? Là hoàn cảnh cư trụ. Người Trung Quốc gọi là phong thuỷ, người nước ngoài gọi là từ trường, từ trường đích thực chính là phong thuỷ mà người Trung Quốc thường gọi, người Trung Quốc cũng gọi là vận khí, đều là một ý nghĩa. Chúng ta hãy dựa vào thuyết Nhân Quả.
“Y báo tuỳ theo chánh báo chuyển”, chúng ta phải hiểu đại đạo lý này. Y báo là gì vậy? Thân thể của chúng ta là y báo, tướng mạo cũng là y báo, hoàn cảnh cư trụ vẫn là y báo, chúng ta nương vào đây để sinh tồn. Chánh báo là gì vậy? Chánh báo là ý niệm của chúngta, là tâm của chúng ta. Tâm của bạn tốt thì tướng mạo của bạn liền tốt, thân thể cũng tốt, hoàn cảnh cư trụ cũng tốt, mọi thứ tự nhiên liền chuyển đổi. Tâm không tốt, dù phong thuỷ có tốt đi nữa thì khi bạn vừa đến nơi đó, phong thuỷ liền biến xấu đi, phong thuỷ sẽ thay đổi, không phải không đổi. Cho nên nói “người phước ở đất phước,đất phước người phước ở”, bạn chính mình phải tu phước, hướng thiện để được "Hồng Ân Thiên Chúa."
Bạn thấy trong thánh kinh, Chúa Giêsu thường hay khuyên bảo chúng ta biết thương yêu nhau, làm nhiều điều tốt cho nhau, tích công bồi đức. Có vậy thì tướng mạo và số mệnh của bạn tự nhiên liền được chuyển, số mệnh bạn tốt lên và tâm địa của bạn rất thanh tịnh, tâm địa rất từ bi. Tâm không tốt, ngày ngày nghĩ đến việc xấu, thì mọi người vừa nhìn thấy bạn sẽ nghĩ rằng con người này tướng mạo rất đáng sợ và số phận của bạn cũng thay đổi xấu đi vì ma quỷ đã tà ngự vào bạn, xúi dục bạn nghĩ, nói và làm những chuyện hồ đồ. Đây chẳng phải là tuỳ theo tâm chuyển hay sao? Rất là hiện thực, bạn còn phải xem tướng làm gì nữa?
Phong Thủy xấu không thể hại được người tốt -- Bạn có nhớ đến cái câu mà chúng ta hay đọc trong Thánh Lễ hàng tuần:
" lạy chúa, con không đáng chúa ngự vào nhà con, nhưng xin chúa phán một lời thì linh hồn con cũng sẽ lành mạnh."
Trong một cuốn sách phong thủy do ông Man-Ho Kwok viết, ông có kể vài câu chuyện như sau:
"Vài thế kỷ trước ở bên Tàu, có một ông thầy Địa lý rất nổi tiếng, nhưng tính tình ông này thì rất hẹp hòi và nóng tính. Vào một ngày của mùa hè ông ta được lệnh của Vua đi tìm long mạch và Huyệt kết cho nhà vua dùng làm nơi xây mồ mả tổ tiên. Thời kỳ đó phương tiện giao thông khó khăn nên phần đông người ta đi ngựa và đi bộ mà thôi. Sau nhiều ngày băng rừng vượt núi, ông thầy đã tìm được huyệt quý. Ông ta vui mừng trở về phúc trình với Hoàng đế.Trên đường về, ông ta đã cạn hết lương thực và nước uống, giữa vùng rừng núi hoang vu, ông ta không biết tìm đâu ra được mạch suối ngầm để lấy nước uống giữa mùa hè nóng bỏng.
Trong cơn tuyệt vọng, ông ta đến được một khu rẫy. Chủ nhân là mộtngười đàn bà trung niên và 3 người con trai đang cuốc đất. Ông ta mừng quá chạy ngay vào xin nước uống.Người đàn bà vui vẻ đi lấy cho ông ta một bát nước đầy. Nhưng trước khi đưa bát nước cho ông ta, bà hốt một nắm lá cây bỏ vào bát. Ông thầy rất giận nhưng vì đang khát, ông ta cũng ráng dằn xuống mà uống hết bát nước cho qua đi cơn khát. Trong bụng ông ta đã có ý định trả thù người đàn bà vô lễ kia. Sau khi hỏi thăm ông ta biết được chồng của người đàn bà nghèo khổ kia đã chết vài năm trước, để lại cho bà một mảnh đất hoang và 3 đứa con nhỏ. Ông ta tự giới thiệu tên và cho biết ông ta là một nhà phong thuỷ nổi tiếng làm việc cho triều đình. Ông ta bảo muốn coi giúp về phong thuỷ của căn nhà củangười đàn bà tội nghiệp kia.
Sau khi quan sát căn nhà và cấu trúc địa lý xung quanh, ông ta bảo căn nhà của bà không tốt, nếu sống ở đó thì suốt đời nghèo khổ vất vả. Rồi thì ông ta bảo cho người đàn bà biết rằng, ông ta biết được có một căn nhà bỏ hoang lâu đời với đất đai rộng rãi ở bên kia núi, ông ta khuyên người đàn bà nên dọn về đó ở sẽ tốt hơn. Ông ta nói xong thì vội vã bỏ đi, trong lòng vui sướng vì đã trả được thù, khu đất và căn nhà hoang không chủ mà ông ta chỉ cho người đàn bà là một khu đất chết phạm vào Ngũ Quỷ xung sát, là một khu đất cực xấu,ai sống ở đó đều chết yểu.
Sau một thời gian khá lâu, ông ta có dịp đi ngang qua vùng đất cũ, ông gặp lại người đàn bà và ông ta hết sức kinh ngạc vì người đàn bà nghèo khổ ngày xưa bây giờ là một người đàn bà giàu có, nhà cao cửa rộng. Người đàn bà đón tiếp ông rất ân cần vì biết ơn ông đã chỉ cho bà một khu đất tốt, từ khi dọn vào, bà luôn luôn trúng mùa, tiền bạc dư giả, con cái học hành tới nơi tới chốn, 2 trong 3 đứa con trai đang làm quan, đứa con thứ ba thì thông minh xuất chúng, đang dạy học và rất có tên tuổi. Ông ta kín đáo quan sát căn nhà, và vùng đất xung quanh, tuy có sang trọng hơn nhưng trên căn bản vẫn là vùng đấtphạm Ngũ Quỹ xung sát ( Five Ghosts Dead Place) Lòng càng hoài nghi dữ dội, cuối cùng ông ta thú thiệt về việc trả thù của ông ta vì ngày xưa người đàn bà đã vô lễ bỏ lá rác vào bát nước trước khi trao cho ông uống. Người đàn bà giải thích rằng, sỡ dĩ bà ta làm như vậy là vì lúc đó trời đang nóng bức, ông ta lại đang khát sắp chết, nếu trao cho ông ta bát nước bình thường thì ông ta sẽ uống cạn ngay, sẽ khiến ông ta bị sốc mà bị nguy hiểm đến tính mạng , cho nên bà bỏ lá cây khô vào là để ông ta từ từ uống vì phải vừa uống vừa gạt bỏ lá qua một bên.
Đến lúc đó ông thầy mới chợt hiểu, vì những gì bà làm để cứu mạng của ông ta đã tạo nên công đức, đủ để hoá giải đi cái ảnh hưởng xấu của vùng đất chết. Cũng như chuyện anh học trò nghèo có tướng phải chết nhưng lòng hiếu thuận và can đảm vì người mà quên mình của anh đã thay đổi đi cái số mạng yểu tử bần hàn mà sau này đỗ đầu bảng vàng, trạng nguyên vinh quy bái tổ.
Có thể nói là Vận mạng của mỗi người không cố định mà có thể thay đổi tùy theo hành động. Sống thiện, tu tâm tích đức sẽ giúp thay đổi số mạng tốt hơn..
Chúng ta tìm hiểu thêm câu chuyện dưới đây Đời vua Hán cảnh Đế có người bán dầu tên Bùi Độ nghèo khổ lang thang, được thầy tướng số cho biết sẽ chết đói vì coi tướng mặt có hai đường chỉ chạy xéo từ cằm lên mép miệng. Ngày kia Bùi Độ gặp một thiếu nữ ngồi khóc bên giếng sâu.
Hỏi ra sự tình mới biết thiếu nữ mang vàng đi để chuộc tội oan của cha, chẳng may bị đánh rơi xuống giếng. Ai cũng nói dưới giếng có con trăn to. Thiếu nữ đang tuyệt vọng muốn quyên sinh. Bùi Độ thương tình, nghĩ mình trước sau cũng chết đói nên liều mạng leo xuống tìm được vàng cho thiếu nữ. Nhờ đó gia đình thiếu nữ được phục hồi danh dự và quyền thế. Một lần gặp lại, nhà tướng số kia kinh ngạc nói rằng tướng chết đói của Bùi Độ đã biến mất mà thay vào đó là tướng công khanh phú quý rực rỡ! Đúng vậy, sau này thiếu nữ tên Ngọc Hà đền ơn, đem Bùi Độ về dạy học và giao ước vợ chồng rồi mới thưa với phụ thân. Cha nàng gửi gắm Bùi Độ sang một người bạn khác để nhờ tiến cử. Thời gian xa cách Ngọc Hà, Bùi Độ đã lạc lòng với những hình bóng giai nhân khác. Trên bước đường tiến quan, Bùi Độ ghé vào thăm nhà tướng số cũ để tạ ơn, nhưng ông bảo Bùi Độ đã hiện lại tướng chết đói. Bùi Độ tức giận bỏ đi. Sau khi được làm quan, Bùi Độ đánh mất nhân cách, chỉ lục lạo, cưỡng bức các cô gái đẹp, bị triều đình hạ lệnh bắt về kinh trị tội.Bùi Độ sợ hãi trốn vào rừng rồi chết đói cạnh một mỏm đá!.
Cái phước của Bùi Độ xuất hiện do tâm niệm quên mình cứu giúp người. Phước đó quá lớn đến nỗi chuyển hẳn tướng mạo và số mệnh để cho Bùi Độ trở thành quan chức vinh hiển.Nhưng rồi, tư cách tầm thường tham dục đã phá vỡ phước cũ để cho nghiệp chết đói đủ cơ duyên xuất hiện trở lại.
Như vậy, tướng mạo tùy thuộc vào nghiệp chứ không cố định. Nếu chúng ta thường xuyên biết cảm thông chia sẻ làm nhiều điều thiện cứu giúp mọi người, ắt hẳn tướng mạo và số mệnh chúng ta sẽ thay đổi một cách tốt đẹp lắm.
Lời bàn:
Ngược lại, dù có chọn các thầy cao thủ, kiếm phong thủy cho nhà cửa thật tốt chăng nữa mà tâm xấu ác thì Phong thủy cũng chả giúp được gì. Tai họa vẫn trên trời rơi xuống.
Khổng tử có câu rất hay:
Tâm còn chưa thiện, phong thủy vô ích. Thời vận không thông, mưu cầu vô ích. Việc tốt hay xấu hay thời vận đến với ta không thể do phong thủy. Quyết định mà chính tư tưởng và hành vi thiện ác của mình mới là nguyên nhân quan trọng. Thế mới có câu "Đức năng thắng số".
"Việc hung ác người ta không tránh
Thì đời không có cảnh an vui
Nhiều kẻ ác nhiều cơ đói khổ
Nhiều người hiền nhiều chỗ ấm no
Ác không thể được phước cho
Chỉ hiền mới có thơm tho mang vào"
Best regards,
Phong Tran

Source FB.

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

Võ thuật Nhật trong binh thư cổ truyền


Người Nhật xưa với tầm vóc khiêm tốn của mình nhưng có thể ngang dọc khắp thiên hạ, đánh chiếm khắp châu Á… Và rất nhiều môn võ đạo đã trở nên phổ thông trên toàn thế giới như Karatedo, Judo…Vậy chắc rằng người nhật có một triết lý võ học sâu sắc từ xa xưa.

1.6
Vì do yếu tố lịch sử và hoàn cảnh địa lý cách xa Việt Nam nên binh thư Nhật Bản hầu như không được người Việt biết tới. Nhưng vào cuối thế kỷ 15 và đầu thế kỷ 16 có một tay kiếm khách lừng danh là Miyamoto Musashi (Cung Bản Vũ Tàng), sau một thời gian tung hoành ngang dọc không có địch thủ, Musashi đã lui về ẩn dật và viết cuốn Ngũ Đại Kỳ Thư (The Book of Five Rings). Vì bản thân Musashi là một kiếm sĩ, một điêu khắc gia, một nhà thư pháp và một thiền sinh, nên Ngũ Đại Kỳ Thư bao gồm những tư tưởng lớn về triết lý nhân sinh, võ học và đạo học. Về thực chất Ngũ Đại Kỳ Thư không phải là một cuốn binh thư dạy cách bày binh bố trận nhưng những tư tưởng lớn của nó có thể sử dụng để chiến thắng hàng ngàn quân địch ở chiến trường, hoặc để chiến thắng một cuộc đấu kiếm sanh tử và trên hết là để chiến thắng cái bản ngã “ta” trong mỗi con người.
Ngũ Đại Kỳ Thư gồm 5 cuốn sách: Địa Thư (The Earth Book), Thủy Thư (The Book of Water), Hỏa Thư (The Fire Book), Phong Thư (The Wind Book) và Không Thư (The Book of Emptiness). Ngày nay người Nhật Bản sử dụng rộng rãi Ngũ Đại Kỳ Thư giống như người Trung Hoa và người các nước phương tây dùng Tôn-Ngô binh pháp trên thương trường lẫn kinh tế, chính trị, ngoại giao và đặc biệt là áp dụng Tôn-Ngô binh pháp vào võ thuật.
Giới thiệu tổng quát về Ngũ đại kỳ thư
256
Ngũ đại kỳ thư (the book of five rings) do Miyamoto Mushashi (Cung Bản Vũ Tàng) viết vào đầu thế kỷ thứ 16. Sách gồm năm phần, tên của mỗi phần dựa vào năm đại của Phật Giáo: Địa đại, Thủy đại, Hỏa đại, Phong đại, và Không (emptiness). Đáng lẽ theo quan niệm của Phật Giáo (Zen Buddhism) thì không đại thuộc về không khí (air) nhưng Mushashi lại chọn không là emptiness thuộc về không tánh (chân không, diệu hữu, giải thoát, giác ngộ …) Phần đầu của cuốn sách là Địa thư (the book of earth), tác giả đặt nền móng cho sự học hỏi kiếm đạo. Thủy thư (the book of water), giảng giải phương pháp và chiến thuật để tranh thắng. Hỏa thư (the book of fire)dạy cách chiến đấu dựa trên nguyên lý của Địa thư và Thủy thư. Phong thư (the book of wind) phân tích sự khác biệt giữa kiếm thuật của Mushashi và các trường phái khác. Không thư (the book of emptiness) giảng giải thực tướng của vạn vật qua không đạo và cảnh giới tối cao của kiếm đạo.

340


Sau đây là phần áp dụng Thủy thư vào chiến đấu của võ thuật:
1. Tâm thân hợp nhất
Trong chiến đấu, tâm thân phải hợp lại thành một khối duy nhất, không do dự, sợ hải. Khi tấn công, phải dứt khoát với một quan niệm duy nhất – hạ gục đối thủ. Một người nhỏ con có thể đánh bại một kẻ bự con hơn hay hạ nhiều người cùng một lúc, nếu như người đó hiểu rõ thực lực giữa ta và địch. Không nên khinh thường đối thủ, cũng như không nên khiếp sợ địch thủ. Lúc chiến đấu, thần khí phải vững vàng, chiến đấu hết lòng, tận sức. Đòn thế khi được tung ra phải hợp nhất với tâm ý, phải nhanh và thẳng, không do dự, suy tư, nếu không đòn phát ra sẽ không hữu hiệu và kẻ bại lại chính là ta. Phải khổ luyện kỹ thuật, đòn thế, phải tập thiền định cho được nhất tâm, tập tới mức ta và địch là một. Có được như thế, thì địch muốn ra chiêu gì thì ta cũng biết cách để hóa giải và phản công.
2. Thân pháp bộ pháp
Thân pháp phải thư giãn, trầm tỉnh. Tập trung vào mục đích đánh trúng địch thủ. Mắt phải tinh, thần phải ổn, thả lỏng vai lưng, chân tấn vững vàng, tiến lui linh hoạt, đòn phát ra phải nhanh, mạnh và trúng đích. Bàn chân chuyên chở sức nặng của cơ thể và sức nặng của cơ thể dồn trên đôi bàn chân. Phải giữ cân bằng, đi ra đi, chạy ra chạy, nhảy ra nhảy, không thừa không thiếu. Phải tập tiến lùi, tránh né thật thuần thục, chỉ cần sai một bước chân là mất trọng tâm và sẽ lãnh đòn. Cần tập luyện sử dụng được cả hai bên phải và trái, tấn công cũng như phòng thủ, không nên chỉ tập chết một bên trái hoặc phải.
3. Năm phương vị để tấn công
Chỉ có năm phương vị duy nhất để tấn công. Đó là trên, dưới, giữa, trái và phải. Bất kể địch thủ đứng đối diện hay xoay lưng, hoặc đứng một bên cũng vậy. Các đòn tấn công hữu hiệu nhất là các đòn đi theo đường thẳng, nhưng cũng không nên bỏ qua các đòn tấn công theo hình vòng cung. Nên nhớ, khi địch thủ tấn công trực diện thì ta tránh sang bên, khi địch thủ tấn công bằng đòn cong thì ta nhập nội theo đường thẳng.
4. Nhìn thẳng địch thủ
Phải nhìn như thấu suốt tâm can của địch thủ, nhìn vào mắt, vai của địch thủ để phán đoán đòn thế của đối phương. Thần của ta phát ra từ hai con mắt. Thần mạnh có thể làm cho địch thủ phải khiếp sợ, khủng bố, làm địch thủ phải nao núng bằng tiếng hét và ánh mắt. Mắt nhìn bao quát tất cả sáu phương: trên, dưới, xa, gần, trái, phải, không bỏ qua một chi tiết, một cử động nhỏ. Địch thủ chỉ cần nhích động một tí là ta biết ngay và phản ứng kịp thời.
5. Không nghĩ không tưởng
Không phải chờ địch thủ mở màn trận đấu. Địch thủ muốn xuất chiêu, ta liền ra chiêu trước. Phải nhanh hơn, chuẩn xác hơn và hiệu quả hơn. Giữ tâm cho thanh thản, tay chân linh hoạt, tự động phát đòn. Cắt bỏ các ý nghĩ mình sẽ thua, sợ đau, địch mạnh, ta yếu, hay phải ra chiêu này, phải đánh thế kia. Tự tâm lưu xuất, vô chiêu thắng hữu chiêu, chỉ quan tâm một điều duy nhất – chiến thắng địch thủ. Không tấn công nữa vời, đòn này nối tiếp đòn kia, bám dính địch thủ như keo với sơn, chỉ dừng lại khi thực hiện được mục đích – địch thủ đã bị đánh gục.
Trần Tâm (sưu tầm)

Source http://vothuat.vn/vo-thuat-cuoc-song/vo-thuat-nhat-trong-binh-thu-co-truyen.html

LÀM THẾ NÀO ĐỂ TÌM ĐƯỢC MỤC ĐÍCH CUỘC SỐNG?

Mắt của bạn dùng để nhìn, tai dùng để nghe, mũi dùng để ngửi. Bác sĩ thì chữa bệnh cho bệnh nhân, luật sư bảo vệ cho thân chủ. Cái áo của bạn giữ cho cơ thể được ấm; cái đồng hồ cho bạn biết về thời gian. Mọi thứ được sinh ra đều được sử dụng vào một mục đích nào đó.
Tôi tin rằng bạn được sinh ra là để thực hiện một sứ mệnh nào đó và thành công của bạn phụ thuộc vào khả năng khám phá ra sứ mệnh đó và thực hiện nó. Tìm ra sứ mệnh mới chỉ là tìm thấy mục đích của cuộc đời, thực hiện xong sứ mệnh đó mới là hoàn thành được mục đích cuộc đời.
Hôm nay tôi muốn thảo luận về 7 câu hỏi sẽ giúp bạn khám phá ra mục đích của cuộc đời mình.
1. Bạn thích làm gì nhất?
Mục đích của bạn liên quan trực tiếp đến lĩnh vực mà bạn yêu thích. Hầu hết những người sống có mục đích trên thế giới này dùng thời gian của họ vào công việc mà họ thích nhất. Bill Gates yêu thích máy tính, Oprah thích giúp đỡ người khác và Edison thì thích phát minh. Vậy bạn thích gì nhất? Đó có thể là thích đọc, viết, chơi thể thao, hát, vẽ, kinh doanh, bán hàng, lắng nghe, nấu nướng, sửa chữa những đồ dùng bị hỏng. Bất cứ công việc nào bạn yêu thích, nó liên quan trực tiếp đến mục đích của cuộc đời bạn.
2. Bạn thường làm gì trong thời gian rảnh rỗi?
Bất cứ việc gì bạn thường làm trong thời gian rảnh rỗi là một tín hiệu cho mục đích của bạn. Nếu bạn thích vẽ trong thời gian rảnh rỗi, thì đó là một “tín hiệu”. Nếu bạn thích nấu nướng, đó là một tín hiệu. Nếu bạn thích nói, đó cũng là một tín hiệu. Hãy lần theo những tín hiệu đó.
Tôi thì thích học trong thời gian rảnh rỗi, tôi có một niềm đam mê về việc học. Dĩ nhiên, đây là một tín hiệu của mục đích cuộc đời tôi… điều này dẫn tới công việc dạy học của tôi.
Bạn làm gì trong thời gian rảnh rỗi? Bạn muốn làm gì nếu bạn có nhiều thời gian rảnh hơn? Bạn có muốn mở một lớp học nhảy hoặc một khóa học về kinh doanh?
3. Bạn hay để ý đến điều gì nhất?
Người bán hàng để ý đến việc doanh số bán hàng thấp, một người thợ làm đầu thì để ý đến tóc của người nào đó không được chăm sóc đúng cách, một người thiết kế để ý đến một thiết kế vụng về, một người thợ máy sẽ nghe thấy tiếng động cơ xe hơi của bạn kêu khác thường, một ca sĩ sẽ để ý đến giọng hát của ai đó bị sai tông, một người diễn thuyết sẽ để ý đến một bài diễn văn tồi.
Bạn thì để ý tới điều gì? Điều gì gây cho bạn khó chịu?
Tôi thì thường để ý đến những thông tin không được trình bày một cách sáng sủa, thiết thực và với hình thức đơn giản nhất. Đây là một tín hiệu của mục đích của tôi. Tôi bị ám ảnh bởi sự thiết thực và đơn giản. Khi tôi dạy học, tôi thử dạy học viên theo một lối thiết thực và đơn giản nhất có thể.
4. Bạn muốn học về lĩnh vực nào?
Loại sách báo và tạp chí bạn muốn đọc là loại nào? Bạn đọc về nấu ăn, kinh doanh, hoặc câu cá, hay bất cứ loại nào, nó là một tín hiệu. Tôi thì luôn đọc về chủ đề phát triển cá nhân, đặc biệt liên quan đến những người có cuộc sống thành công. Dĩ nhiên điều này cũng liên quan đến mục đích của tôi, đó là hướng dẫn mọi người cách để thành công trong cuộc sống.
Bạn thì muốn học về lĩnh vực nào? Nếu bạn có một thư viện, những cuốn sách mà bạn muốn có trong thư viện đó là loại nào?
5. Điều gì kích thích sự sáng tạo của bạn?
Đó là việc vẽ tranh, thiết kế, xây dựng, diễn thuyết, hay bán hàng?
Viết kích thích sự sáng tạo của tôi. Khi tôi viết tôi có cảm giác mình giống như một nhà điêu khắc hay một họa sĩ đang làm việc. Tôi khắc họa ý tưởng của tôi trên giấy một cách cẩn thận, những ý tưởng sẽ tác động đến cuộc sống của nhiều người; nó là một quá trình sáng tạo. Mỗi từ ngữ phải được trau chuốt một cách cẩn thận để đạt được sự tác động tối đa đến người đọc.
Điều gì kích thích sự sáng tạo của bạn, bạn có nhiều ý tưởng để tạo ra một công thức nấu món ăn mới, hay về một trang web có thể tự động sáng tạo chăng?
6. Mọi người thường khen ngợi bạn về điều gì?
Bạn có “người hâm mộ” về lĩnh vực nào? Nếu không ai thích món ăn do bạn nấu ra, thì có thể bạn sẽ không thể trở thành một đầu bếp giỏi được.
Mọi người thường khen ngợi bạn về khả năng viết, hoặc giọng hát, hay khả năng bán hàng tuyệt vời của bạn? Một lần nữa, đây là một tín hiệu của mục đích của cuộc đời bạn.
Mọi người luôn khen tôi có khả năng diễn thuyết, thực ra trước đây diễn thuyết là điều mà tôi rất sợ phải làm. Tôi nhận ra một điều thú vị là mục đích sống của tôi lại ẩn sau một cái gì đó mà tôi sợ phải làm nhất.
7. Bạn sẽ làm gì nếu bạn biết rằng bạn không thể thất bại?
Bạn sẽ khai trương một buổi triển lãm, tham gia cuộc thi tìm kiếm tài năng, hay bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh? Bạn sẽ làm gì nếu thành công đã được đảm bảo? Nó là một tín hiệu của mục đích của bạn.
Tôi thì muốn làm điều mà tôi đang làm bây giờ, đó là dạy học. Đối với tôi, không có gì quan trọng hơn điều đó; thế còn bạn thì sao?
*******
Những câu hỏi trên là tín hiệu dẫn đến mục đích của bạn. Chúng chỉ cho bạn hướng đến một mục đích xác định. Một câu hỏi riêng rẽ thì không chỉ rõ cho bạn được mục đích của mình; bạn phải xem tất cả câu trả lời. Mỗi câu trả lời là một “mảnh ghép” của mục đích cuộc đời bạn.
Hãy nghiên cứu những câu hỏi cũng như các câu trả lời thật kỹ và bạn sẽ khám phá ra con đường tìm thấy mục đích của cuộc đời mình.
(Theo Dumb Little Man)
Source Internet.

Khi cuộc sống gia đình khó khăn, hãy nghĩ tới ...



Cuộc sống gia đình sẽ có những lúc gặp nhiều trở ngại, và bạn cảm thấy mọi thứ thật khó khăn. Những lúc như vậy, hãy nghĩ đến 13 điều này, nó sẽ giúp bạn bình tâm mạnh mẽ vượt qua những trở ngại trong cuộc sống



1. Chuyện gì qua, cho qua

Đức Phật có một câu nói rất nổi tiếng: 'Sự kháng cự của bản thân với những gì xảy ra xung quanh tạo nên sự đau khổ của bạn'. Dành một chút thời gian để nghĩ về điều này. Sự đau khổ của chúng ta chỉ xảy ra khi chúng ta cố gắng chống lại bản chất của mọi việc.

Nếu bạn có thể thay đổi điều gì thì hãy hành động ngay đi! Hãy thay đổi nó! Nhưng nếu bạn không thể thay đổi được thì bạn có 2 sự lựa chọn: một là chấp nhận và để nó đi, hoặc hai là tự làm cho cuộc sống trở nên khổ sở và bị ám ảnh bởi điều đó.

2. Nó chỉ là vấn đề nếu bạn nghĩ nó là một vấn đề

Trong rất nhiều trường hợp, chúng ta chính là kẻ thù nguy hiểm nhất của chính mình. Nếu bạn nghĩ điều gì đó là một vấn đề thì suy nghĩ và cảm xúc của bạn sẽ trở nên tiêu cực. Nhưng nếu bạn nghĩ rằng bạn có thể học hỏi được từ điều đó, ngay lập tức nó sẽ chẳng còn là một vấn đề nữa.

3. Nếu bạn muốn mọi việc thay đổi, bạn cần bắt đầu với việc thay đổi bản thân

Bạn không biết rằng mọi người trên thế giới đều đang sống hỗn độn và căng thẳng sao? Và chẳng phải nó to tát bởi vì trong lòng họ đang hỗn loạn cả sao? Phải, chính là như thế. Chúng ta thích cái suy nghĩ rằng sự thay đổi của hoàn cảnh sẽ thay đổi con người. Nhưng nhìn theo chiều ngược lại - chúng ta cần thay đổi bản thân trước khi hoàn cảnh thay đổi.

4. Không có thất bại - chỉ có những cơ hội học hỏi


Bạn nên xóa ngay từ 'thất bại' ra khỏi từ điển của mình đi. Tất cả những người vĩ đại từng đạt được bất cứ thành tựu nào đều đã từng thất bại hết lần này đến lần khác. Thực tế thì tôi nhớ Thomas Edison đã từng nói như thế này: 'Tôi không thất bại 10000 lần, tôi chỉ biết được 10000 cách mà nó không hoạt động'. Nắm lấy cái gọi là 'thất bại' của bạn và học hỏi từ nó. Hãy học cách làm nó tốt hơn ở lần sau.

5. Nếu bạn không có được điều bạn muốn, có nghĩa là cái gì đó tốt đẹp hơn đang đến


Tôi biết rằng điều này thì đôi lúc thật là khó tin. Nhưng đó là sự thật. Thường thì khi bạn nhìn lại cuộc đời mình, bạn sẽ thấy được tại sao một vài điều không thành hiện thực đôi khi lại là chuyện tốt. Có thể công việc mà bạn không được nhận sẽ lấy đi của bạn rất nhiều thời gian dành cho gia đình nhưng công việc bạn được nhận đã cho bạn một quỹ thời gian linh hoạt hơn. Hãy cứ tin rằng mọi việc diễn ra theo cái cách chính xác nó được cho rằng sẽ diễn ra.

6. Trân trọng khoảnh khắc hiện tại

Khoảnh khắc này sẽ không bao giờ quay lại và mỗi khoảnh khắc đều chứa đựng điều gì đó quý giá. Vì thế đừng để nó qua đi mà bạn không hề để ý! Nó sẽ sớm chỉ còn là một ký ức. Mọi khoảnh khắc dù không vui vẻ nhưng một ngày nào đó nhìn lại bạn sẽ cảm thấy nhớ chúng.

Giống như lời của một bài hát đồng quê của Trace Akins 'Bạn sẽ nhớ điều này... Bạn sẽ muốn điều này quay lại. Bạn sẽ ước những ngày này đã không trôi qua quá nhanh như thế... Bây giờ có thể bạn không biết đâu, nhưng một ngày nào đó bạn sẽ nhớ nó...'

7. Không lệ thuộc cảm xúc vào những ham muốn


Hầu hết mọi người sống với 'suy nghĩ gắn bó'. Điều này có nghĩa là họ gắn mình với những mong muốn và khi họ không đạt được, cảm xúc của họ rơi tụt xuống mức bi quan. Thay vào đó, cố gắng luyện tập một 'suy nghĩ không lệ thuộc'.

Điều này có nghĩa là khi bạn muốn điều gì đó, bạn vẫn sẽ cảm thấy vui vẻ kể cả khi bạn có đạt được nó hay không. Bạn vẫn giữ được cảm giác vui vẻ hay ít nhất là bình thường.

8. Hiểu và biết ơn những nỗi sợ

Nỗi sợ có thể là một người thầy. Và vượt qua những nỗi sợ hãi có thể còn khiến cho bạn cảm nhận được mùi vị của sự chiến thắng. Ví dụ, khi tôi còn ở đại học, tôi sợ phải nói trước đám đông (một trong 3 nỗi sợ của tất cả mọi người). 
Vì thế bây giờ tôi cảm thấy thật là hài hước khi tôi không chỉ nói trước một nhóm người mỗi ngày như là một giảng viên mà tôi còn giảng dạy môn nói trước đám đông! Chúng ta chỉ cần luyện tập để vượt qua nỗi sợ hãi. Sợ hãi thực sự chỉ là ảo giác thôi. Nó tùy thuộc vào mỗi người.

9. Cho phép bản thân mình trải nghiệm niềm vui

Bạn có thể tin có thể không, nhưng tôi biết rất nhiều người không có phép bản thân được tận hưởng niềm vui. Và họ thậm chí không biết là làm thế nào để trở nên vui vẻ. Một vài người thì gắn bản thân quá chặt với những vấn đề và sự hỗn độn của mình đến nỗi mà họ thậm chí không thể biết được họ sẽ là ai nếu không có những thứ ấy.
Vì thế hãy cố gắng cho phép bản thân được tận hưởng niềm hạnh phúc! Ngay cả khi đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi thì tập trung vào niềm vui thay vì sự gian khổ của bản thân là điều vô cùng quan trọng.

10. Đừng so sánh bản thân với những người khác
Nhưng nếu bạn so sánh bản thân mình, hãy so sánh mình với những người có hoàn cảnh kém hơn bạn. 

11. Bạn không phải là một nạn nhân
Bạn cần phải ra khỏi con đường của mình. Bạn chỉ là một 'nạn nhân' của những suy nghĩ, lời nói, hành động của riêng mình. Chẳng ai làm gì bạn cả. Bạn là người tự tạo ra kinh nghiệm cho mình. Nhận trách nhiệm về bản thân và nhận ra rằng bạn không thể vượt qua được những giai đoạn khó khăn. 
Bạn chỉ cần bắt đầu với việc thay đổi những suy nghĩ và hành động của mình. Hãy từ bỏ tâm lý nạn nhân và trở thành người chiến thắng. Từ nạn nhân thành NGƯỜI CHIẾN THẮNG.

12. Vạn vật có thể thay đổi và luôn thay đổi
“Và điều này sẽ nhanh qua đi' là một trong những câu nói mà tôi yêu thích. Khi chúng ta bị bế tắc ở một tình huống xấu, chúng ta nghĩ rằng sẽ không có lối thoát. Chúng ta nghĩ rằng sẽ không có gì thay đổi. Nhưng đoán thử xem? Nó sẽ thay đổi! Không có gì là vĩnh viễn trừ cái chết. 
Vì thế hãy thoát ra khỏi lối mòn của suy nghĩ rằng mọi thứ sẽ mãi mãi như thế này. Chúng sẽ không như thế. Nhưng bạn cần phải làm gì đó để thay đổi mọi thứ. Nó sẽ không tự xảy ra một cách kỳ diệu đâu.

13. Mọi thứ đều có thể
Những điều kỳ diệu xảy ra mỗi ngày. Thực sự là như thế. Tôi ước rằng có đủ không gian để tôi viết ra những điều kỳ diệu xảy ra với những người mà tôi biết - từ việc chữa được ung thư giai đoạn 4 một cách tự nhiên đến việc thấy bạn tri kỷ xuất hiện từ đâu đó. 
Tin tôi đi: những chuyện như thế xảy ra suốt ngày. Bạn chỉ cần tin rằng nó sẽ xảy ra. Một khi bạn làm được như vậy, bạn sẽ chiến thắng trận đấu.

Theo Lifehack

Source: http://www.webtretho.com

Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại


Trong thế kỷ IV TCN, Hy Lạp cổ đại tập hợp nhiều thành bang khác nhau, mỗi thành bang đều có quân đội riêng và giữa họ thường xảy ra chiến tranh để tranh giành lãnh địa.Mạnh nhất trong số đó là quân đội của thành Sparta. Với sự khát máu và thiện chiến họ tiêu diệt lần lượt các vùng đất khác, và chỉ còn một vật cản cuối cùng để thống nhất Hy Lạp – đó là thành Thebes. Thế nhưng tại đây, quân đội hùng mạnh của Sparta đã bị đập tan bởi 150 cặp đồng tính người Thebes tại trận Leuctra.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 1
Sparta – Thành bang đáng sợ…
Trước khi trận chiến Leuctra diễn ra, Sparta được biết đến là thành bang đáng sợ nhất thời Hy Lạp cổ đại. Thành Sparta có núi non vây quanh, không tài nguyên nên những cư dân Sparta chỉ còn cách duy nhất là phải gây hấn với các vùng xung quanh nhằm cướp đất để canh tác.
Vì thế, Sparta đã gây hận thù trên cả một vùng rộng lớn. Dù biết rằng, một trận phục thù khủng khiếp, có tính chất sống còn nhất định sẽ xảy ra nên các cư dân của Sparta hình thành xã hội mang thiên hướng chiến tranh.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 2
Sparta luôn gây hấn với các vùng xung quanh nhằm cướp đất để canh tác.
Nhân dân Sparta tập luyện để mạnh mẽ, cứng rắn, hung hãn hơn những người láng giềng. Bởi chỉ có cách này, họ mới có thể tiếp tục sống và phát triển.
Khi có chiến tranh, dù trai hay gái cũng đều sẵn sàng lâm trận. Khi vừa lên 7, đứa bé trai Sparta sẽ bị bắt khỏi gia đình để đưa vào một trường quân sự – nơi chúng chiến đấu và sinh hoạt theo kỷ luật sắt. Ngủ trên giường cứng lót sậy, chỉ được phát 1 bộ quần áo mặc suốt cả năm, không được học hay thực hành bất kỳ bộ môn nghệ thuật nào.
Các bé gái dù không phải tập trung sống trong doanh trại nhưng vẫn phải luyện tập thể thao ở nhà. Đứa bé nào sinh ra mắc dị tật hoặc quá yếu sẽ bị bỏ cho chết đói.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 3
Nhà làm luật huyền thoại Sparta xưa là Lycurgus không cho phép bất kỳ một sự trao đổi tiền tệ nào bởi ông cho rằng, tiền tệ gây ra sự chia rẽ và ích kỷ cá nhân, làm suy yếu kỷ luật chiến binh.
Cuối cùng, Sparta đã xây dựng được đội quân được mệnh danh là hùng mạnh nhất thế giới thời bấy giờ. Họ đánh đâu thắng đó, vinh quang nối tiếp vinh quang. Những chiến binh Sparta tinh nhuệ luôn gây cho quân thù phải khiếp sợ, kể cả khi họ sống sót hay hy sinh.
Thất bại ê chề…
Thế nhưng, đội quân bất khả chiến bại ấy phải chịu thất bại cay đắng trong chiến dịch thống nhất Hy Lạp mà Thebes là vật cản cuối cùng của quân Sparta. Càng đau đớn hơn, trận thua này lại chỉ vì Thebes sở hữu 300 chiến binh đồng tính nam.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 4
Hai bên Sparta và Thebes chọn cánh đồng Leuctra làm nơi giao chiến, Sparta có 10.000 bộ binh và 1.000 kỵ binh trong khi Thebes quân số chỉ gồm 6.000 bộ binh và 1.000 kỵ binh. Đặc biệt hơn, vua Sparta là Cleombrotus I đích thân khởi binh càng làm tăng thêm sức chiến đấu cho đội quân Sparta.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 5
Tất cả đội hình bộ binh được trang bị vũ khí  tua tủa như một con nhím khổng lồ.
Cleombrotus bố trí kỵ binh phía trước, bộ binh xếp sau tạo thành đội hình hình chữ nhật. Tất cả đội hình bộ binh được trang bị dory – một loại giáo dài từ 2 – 4m. Vua Sparta dự định sẽ “nuốt chửng” Thebes trong trận chiến mở màn này.
Nhận thấy cánh phải của quân Thebes cực kỳ yếu ớt khi chỉ xếp có 300 chiến binh phòng thủ nên vua Cleombrotus đã tung hàng loạt bộ binh nặng đột phá cánh phải mỏng manh. Kỳ lạ thay, tại nơi tưởng chừng là yếu ớt với chỉ có 300 quân nhưng các chiến binh này lại dũng cảm và ngoan cường vô cùng.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 6
Họ giữ vững đội hình một cách chắc chắn và tiêu diệt một số lượng lớn quân Sparta thiện chiến. Trong khi đó, ở cánh bên kia, với mật độ dày đặc hơn, quân Thebes đã giáng cho chủ lực Sparta những đòn mạnh mẽ.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 7
Cùng với 300 chiến binh thần thánh cánh phải, quân đội Thebes giết hơn khoảng 1.000 binh sĩ trong đó có cả vua Cleombrotus. Quân Sparta chạy trốn trong nhục nhã. Từ đó, đế chế quân phiệt này suy tàn một cách nhanh chóng.
Giải mã vũ khí bí mật của Thebes
Thất bại của đội quân “bất khả chiến bại” Sparta trước Thebes đã làm đảo lộn mọi kế hoạch chinh phục thế giới của vua Cleombrotus I. Câu hỏi được đặt ra là không hiểu sức mạnh nào đã khiến một đội quân yếu về quân số, bị coi kém về độ thiện chiến lại có thể giành chiến thắng.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 8
“Đội thần binh Thebes” giành thắng lợi lớn dưới bàn tay chỉ huy của mãnh tướng Pelopidas.
“Đội thần binh Thebes” giành thắng lợi lớn dưới bàn tay chỉ huy của mãnh tướng Pelopidas. Dù chỉ gồm 300 chiến binh nhưng họ đã bảo vệ cánh phải trước cả hàng ngàn quân Sparta thiện chiến, nhưng tất cả đều chiến đấu vô cùng anh dũng.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 9
Theo nhiều tài liệu ghi chép lại, tất cả 300 chiến binh này có điểm chung – đều là người đồng tính. Họ được tuyển chọn từ những thanh niên trẻ tuổi, trai tráng trong nước.
Ngoài việc sở hữu khả năng đánh giáp lá cà thiện nghệ, họ còn được học cách cưỡi ngựa và khiêu vũ. Ngoài yếu tố bền bỉ và dẻo dai trong luyện tập, giữa những chiến binh còn có sợi dây liên hệ “đặc biệt”, mang lời thề sẵn sàng chết vì người còn lại. Trong trận chiến, các chiến binh luôn nỗ lực hết mình trước mắt “người yêu”, họ coi việc giết kẻ thù như “phần thưởng” dành tặng cho “nửa kia” của mình.
Đội quân đồng tính bất bại thời Hy Lạp cổ đại 10
Các chiến binh luôn coi việc giết kẻ thù như “phần thưởng” dành tặng cho “nửa kia” của mình.
Theo tài liệu ghi chép lại, huyền thoại về đội quân gồm 150 cặp đồng tính nam hoàn toàn có cơ sở. Bởi ở thời cổ đại, người Hy Lạp có quan niệm khá thoáng về chuyện đồng tính luyến ái. Quan hệ đồng tính nam không chỉ là sở thích mà được xem như một thể chế trong xã hội Plato – một nhà triết học cổ đại đã viết rằng, chuyện đồng tính trong quân đội được khuyến khích vì “tình yêu sẽ biến đổi một kẻ nhát gan nhất trở thành một người hùng đầy năng lực”, chính tình yêu đã cho họ tinh thần chiến đấu. Đội quân gồm 150 cặp đồng tính nam trong lịch sử Hy Lạp chính là minh chứng cho điều đó.
Theo Trí Thức Trẻ
Source: http://vothuat.vn

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Sự khác nhau giữa trường học và trường đời


Trong trường học, ta biết rõ mình cần phải làm gì. Mọi mục tiêu đều được đặt ra rõ ràng. Ta phải học bằng này môn, thi lấy bằng này điểm, cuối kỳ phải có bằng khen tiên tiến, xuất sắc. Trường đời thì không như thế. Không ai được sinh ra với một tờ hướng dẫn sử dụng cuộc đời này như thế nào. Không ai biết mình sẽ phải làm gì trong cuộc đời này. Chúng ta lúng túng và chọn bừa mục tiêu hiển nhiên nhất: leo lên vị trí thật cao, kiếm thật nhiều tiền để rồi quên đi rằng tiền bạc, danh vọng không phải là thứ quan trọng nhất.

Trong trường học, ta luôn có thầy cô hướng dẫn chúng ta từng ly từng tí. Thầy cô luôn hỏi chúng ta: “Các em có hiểu không?”, và sẽ không tiếp tục cho đến khi chúng ta đã hiểu. Trường đời thì không như thế. Chẳng có ai chỉ chúng ta cách phải yêu, phải ghét như thế nào. Chẳng có ai giải thích cho chúng ta tại sao đồng nghiệp lại ghen ghét chúng ta đến vậy. Chẳng có ai cho chúng ta biết có gì ở phía bên đại dương, hay chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta nhảy. Chúng ta phải tự học. Cuộc sống vẫn tiếp diễn cho dù ta có hiểu nó hay không.

Trong trường học, ta biết rõ cái gì là đúng, cái gì là sai. Sai thì trừ điểm, đúng thì được khen. Đúng sai phân định, trắng đen rõ ràng. Nhưng đó đâu phải là cách cuộc sống vận hành. Nhiều lúc, chúng ta phải đưa ra những quyết định quan trọng mà chẳng có cách nào để ta biết được thế nào là đúng, thế nào là sai. Nhiều việc chúng ta phải làm nằm ở ranh giới mong manh giữa đạo đức và đồi bại. Không nghe lời bố mẹ để theo đuổi giấc mơ của mình là đúng hay là sai? Lừa đảo người khác để kiếm tiền cứu gia đình là đúng hay sai? Chẳng ai có thể biết, cũng chẳng ai có thể bảo cho chúng ta biết. Đôi khi, sách vở chỉ nói những lời vô nghĩa, và luật lệ chỉ mang tính đối chiếu. Thứ duy nhất chúng ta có là con tim, và chúng ta phải nghe theo con tim đó.

Điểm 10 hoàn hảo trong trường học không tồn tại trong cuộc sống. Không có cuộc sống của ai là toàn nụ cười, cũng không có ai là hoàn hảo. Chàng trai chúng ta yêu luôn có một khuyết điểm nào đó. Công việc trong mơ bỗng chốc mất đi vẻ hào nhoáng một khi chúng ta đã thực sự bắt tay vào làm. Chẳng bao giờ chúng ta có thể có tất cả mọi thứ: hoặc là phải hy sinh gia đình để theo đuổi sự nghiệp, hoặc là hy sinh sự nghiệp để theo đuổi tình yêu. Và rồi ta nhận ra rằng, đôi khi, tiếp tục sống đồng nghĩa với việc phải chấp nhận: chấp nhận những thói quen xấu của người ta yêu, chấp nhận hy sinh một trong những thứ cực kỳ quan trọng với mình để theo đuổi thứ còn quan trọng hơn.

Thời gian biểu. Trường học luôn có thời gian biểu được bố trí một cách khoa học, cho ta thời gian để chuẩn bị. Ta biết rõ khi nào ta phải học, khi nào ta phải thi, khi nào ta được nghỉ. Nhưng mà, làm gì có ai cho ta thời gian biểu của cuộc sống đâu? Làm gì có ai cho ta biết khi nào ta sẽ bị mất trộm, khi nào người thân yêu nhất của ta ra đi, hay khi nào nửa còn lại của cuộc đời ta sẽ tình cờ xuất hiện. Cuộc sống có nhịp đập của riêng nó. Sinh lão bệnh tử âu cũng là ý trời. Thay vì lập ra một kế hoạch chi tiết và mong mọi chuyện diễn ra theo nó, ta phải chuẩn bị tinh thần và kỹ năng sẵn sàng đối phó với bất kỳ chuyện gì xảy ra.


Và nói đến kỳ nghỉ. Trong trường học, thi xong là hết. Ta có thể quên hết sách vở đi, lao mình vào một kỳ nghỉ, thoả sức làm tất cả những việc mình thích. Trường đời không như trường học. Lúc duy nhất ta có thể “nghỉ sống” là khi ta đã chết. Với nhiều người, cuộc sống là một kỳ thi dài mệt mỏi không có nghỉ ngơi: luôn có những lo toan cơm áo gạo tiền; luôn có những bất đồng với gia đình, đồng nghiệp, hàng xóm; luôn có những khó khăn từ trên trời rơi xuống. Nhưng họ quên mất một điều rằng, trong cuộc sống, ta không phải đợi đến thi xong mới có thể làm điều mình thích. Ta có thể làm điều mình thích bất cứ lúc nào. Chẳng phải những ngày còn đi học, ta luôn mơ ước đến ngày tốt nghiệp để có thể dùng toàn bộ thời gian cho mình sao? Tại sao khi tốt nghiệp rồi ta lại thay đổi? Để cuộc sống là một kỳ thi dài mệt mỏi, hay là một kỳ nghỉ dài không bao giờ kết thúc, đó là lựa chọn của chính chúng ta.

Source Internet.

Để tài sản lại cho con?


        Tỉ phú Hong Kong Yu Pang-Lin vừa qua đời ở tuổi 93, để lại di chúc hiến toàn bộ tài sản trị giá khoảng 2 tỉ USD cho hoạt động từ thiện.  “Nếu các con tôi giỏi hơn tôi thì chẳng cần phải để nhiều tiền cho chúng. Nếu chúng kém cỏi thì có nhiều tiền cũng chỉ có hại cho chúng mà thôi” - ông Yu Pang-Lin khẳng định.

 Yu Pang-Lin

        Yu Pang-Lin không phải là người đầu tiên trên thế giới “keo kiệt” với con nhưng lại hào phóng với xã hội. Người giàu nhất thế giới - Bill Gates - từng tuyên bố sẽ chỉ để lại cho con 0,05% tổng tài sản kếch xù của mình. Báo chí hỏi tại sao lại như vậy, ông trả lời đại ý: Con tôi là con người, mà đã là con người thì phải tự kiếm sống, không chỉ kiếm sống để phục vụ chính bản thân mình mà còn phải góp phần thúc đẩy xã hội. Đã là con người thì phải lao động. Tại sao tôi phải cho con tiền?

 

        Nhưng cũng có những người con sẵn sàng từ chối thứ mà “đời bố hi sinh” để “củng cố” cho mình. Stephen Covey - người từng được tạp chí Time bầu chọn là 1 trong 25 nhân vật ảnh hưởng nhất thế giới, tác giả cuốn sách nổi tiếng 7 thói quen để thành đạt - viết di chúc để lại tiền cho con và ra đi năm 2012.
 
        Cả chín người con không ai nhận tiền. Họ lý giải rất giản dị rằng họ là những người bình thường và hoàn toàn có thể tự lao động, tự kiếm sống được.

Warren Buffett và Bill Gates
 
        Tương tự, tỉ phú Warren Buffett viết di chúc chỉ để lại 10% tài sản của mình cho con, còn lại là làm từ thiện. Tuy nhiên, ba người con, dù không phải quá giàu có, cũng từ chối và dành luôn số tiền đó cho từ thiện.
 
        Những người cha kiên quyết không để lại tiền cho con hoặc những người con quyết liệt không nhận tài sản thừa kế chắc chắn không phải là những người không coi trọng đồng tiền, vì hơn ai hết họ đã phải đổ mồ hôi, công sức và trí tuệ cả đời để tạo dựng nên sản nghiệp.
 
        Tuy nhiên, có lẽ họ cũng hiểu có một thứ còn quý giá hơn tiền, quan trọng hơn tiền, đó chính là trách nhiệm, mà trước hết là trách nhiệm với chính mình (tự mình phải chịu trách nhiệm về mình), rồi trách nhiệm với gia đình, cộng đồng, xã hội ... Họ cũng ý thức được một cách sâu sắc ẩn họa của việc xài những đồng tiền không do chính mình làm ra.
 
        Có người nói rằng có hai thứ mà cha mẹ cần trang bị cho con cái và chỉ hai thứ đó là đủ, còn không, nếu có để lại cho con thứ gì đi nữa mà thiếu hai thứ đó thì coi như chưa cho con gì cả.
 
        Hai thứ đó là: ý thức tự chịu trách nhiệm và năng lực để tự chịu trách nhiệm về bản thân mình.
 
        Một con người biết trách nhiệm và có năng lực để thực hiện điều đó khi đi học sẽ học thực, học vì mình (và do đó sẽ khó có kiểu học đối phó; mua điểm, mua bằng; học vì cha, vì mẹ); khi đi làm sẽ làm hết mình, tự giác và luôn hướng tới hiệu quả cao nhất (và do đó sẽ không có kiểu làm “giả cầy”, thụ động; làm gian, làm dối như một vài trường hợp mà không khó cũng có thể nhận diện được ở nhiều cơ quan, công sở)...
 
        Không để lại tiền cho con nhưng để lại cho con ý thức trách nhiệm và trang bị cho con năng lực để tự chịu trách nhiệm thông qua giáo dục làm người, giáo dục làm việc, ấy là đã để lại một sản nghiệp đồ sộ cho con rồi. Bạn nghĩ thế nào?
 


NHẬT HUY

Source Internet.