Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011

Đa Phu

Đa Phu



Mấy tuần trước tôi tình cờ xem một câu chuyện về một người đàn bà ở Anh . Bà ta có tất cả 5 người chồng, chuyện lắm chồng lắm vợ cũng chẳng lạ gì ở xứ Tây phương đặc biệt là giới nghệ sĩ. Tuy nhiên chuyện người đàn bà này có phần đặc biệt, vì thiên hạ thường phải bỏ (ly dị) chồng này mới lấy chồng khác, đằng này bà ta chẳng muốn bỏ ai cả chỉ muốn lấy thêm. Bởi thế bà đã bị ngồi tù 6 tháng, sau khi ra tù theo như phim tài liệu này bà đã ngán ngẩm chuyện "chống lầy" và đang sống cảnh "sớm mai thức giấc nhìn quanh 1 mình".


Ông đạo diễn thực hiện phim này khi phỏng vấn bà ta, ông đã đặt những câu hỏi thật hóc búa, nhưng khi kết cục ông đã buông một câu rằng - không biết chúng ta nên lên án hay tội nghiệp cho bà.

Lên án ...

Lên án bà vì bà đã lừa dối & gây rắc rối, đau khổ cho bao ông chồng . Thường thì bà chủ động tấn công "trên mặt trận tình cảm", sau đó là đến màn "ép cưới" một cách cấp tốc, và sau khi đã "chống được lầy" rồi thì bà bỏ ngang hoặc làm cho mấy ông chồng này phải chán mà dang ra. Có ông khi được phỏng vấn mắt vẫn còn rưng lệ (chẳng biết vì hận, vì thương hay vì buồn). Ngoài số 5 ông chồng, con số tình nhân của bà (trong lúc có chồng) cũng tương đương, nhưng có mấy chàng khôn hơn nên không bị bà ép/dụ phải cưới. Trong lúc vừa đa phu, đa tình (nhân) bà còn tranh thủ làm thêm việc "gái gọi". Nói chung tầm cỡ của bà cũng thuộc loại "cao thủ võ lâm" trong chốn tình trường ...

Tội nghiệp ...

Tội nghiệp vì khi tìm hiểu về gốc gác của bà mới biết cha mẹ của bà chia tay lúc bà mới 9-10 tuổi. Cuộc chia tay của cha mẹ bà đã ảnh hưởng đến cá tính & cuộc đời của bà không ít. Mẹ của bà vì không muốn bà được gặp cha của bà nên đã bịa ra chuyện rằng người cha của bà đã xâm phạm tình dục con mình rồi báo với cảnh sát để lấy trát toà cấm cha của bà không được gặp bà. Người mẹ này đã dựng nên những bằng chứng giả dối và bắt bà ta phải làm chứng dối với cảnh sát, bằng không mẹ của bà sẽ từ bà. Tuy nhiên sau đó, dù tuổi vẫn còn nhỏ bà đã can đảm quay lại nói chuyện với cảnh sát về chuyện bịa đặt của mẹ & sự bị oan của cha. Kết quả từ đó bà chẳng còn gặp mẹ của bà nữa và quay về sống với cha cùng người mẹ ghẻ.

Đến tuổi 15-16 bà bỗng thay đổi & thường bỏ nhà ra đi, khi được cha hỏi thì bà thường bịa chuyện nói dối. Rồi sau đó cuộc đời của bà như đã kể trên, 3 chìm 7 nổi 6 lênh đênh, khổ mình & khổ người ...


Nhớ lại chuyện đời ...

Xem phim tài liệu này xong, tôi nhớ lại những câu chuyện đã xảy ra với những gia đình tôi quen biết, tôi đã gọi chúng là "Chuyện Đời" ( http://langnam2.blogspot.com/2011/01/chuyen-oi.html). Trong chuyện đời này, tôi đã đề cập đến 3 gia đình B, H & M. B & H từ đó đến nay tôi chưa gặp lại, riêng M thỉnh thoảng tôi vẫn nói chuyện. M bây giờ đã có cô tình nhân mới trẻ đẹp chân dài. Vợ trước của M, sau vụ vu khống để cảnh sát tống cổ M ra khỏi nhà nàng đã cấp tốc làm đám hỏi với tình nhân của nàng (mặc cho M kêu gọi vì 3 đứa con còn nhỏ hãy nghĩ lại). Bây chừ, theo lời M kể, nàng đang khóc lóc năn nỉ M hãy bỏ người tình nhân mới để quay về với nàng ...


Như tôi đã kết trong câu chuyện đời trước đây, tôi nghĩ chàng và nàng sau cuộc chia tay ai rồi cũng có người tình nhân mới cả (chắng biết tốt hay xấu hơn), vấn đề là những đứa con. Con người dầu ở bất cứ lứa tuổi nào cùng cần cha mẹ, cha mẹ là niềm an ủi tinh thần lớn lao trong cuộc đời của mỗi con người (ngoại trừ những người cha mẹ vô trách nhiệm hay vô lương tâm). Những đứa trẻ bé bỏng chúng càng cần cha mẹ hơn ai hết. Gia đình là tổ ấm, những tâm hồn bé bỏng nếu không có một tổ ấm không những bây giờ mà mai sau chúng sẽ ra sao?


Thể xác con người chỉ là một phần, tâm lý con người là điều hết sức quan trọng. Những đứa trẻ ở trong những hoàn cảnh tan vỡ ấy sẽ chịu những ảnh hưởng tâm lý nghiêm trọng cho cả suốt cuộc đời. Đời là dòng chảy dài vô tận tiếp nối nhau tương tác lẫn nhau, nếu những tâm hồn đau thương ấy không đủ mạnh, không có cơ duyên phục hồi những vết thương trong chúng, chúng sẽ "phản ứng dây chuyền" đến bao tâm hồn khác nữa?


Đôi khi có những người có thể nghĩ rằng: Tôi chia tay với anh với cô, con tôi vẫn thế, chúng có chết đâu, chúng vẫn bình thường đấy chứ! Nhất là ở xã hội Tây phương & các nước tiên tiến; Có thấy ai chết đói đâu ? Có thấy ai thiếu cái ăn cái mặc đâu ? Single mother/father có khi còn được lãnh tiền trợ cấp & hưởng được nhiều phúc lợi chính phủ cấp cho nữa là đằng khác ...


Không biết những vị này có bao giờ cố gắng nghĩ thêm một chút, chẳng hạn:

- Con tôi nó không đói nhưng có thực sự no đủ không ?

- Con tôi nó bình thường nhưng tâm hồn nó có lành lặn không ?

- Con tôi nó đến trường nhưng sẽ học được đến đâu ?

- Tôi tìm được người tình mới nhưng có tìm được người cha / người mẹ cho con cái tôi không ? v.v.


Cuộc đời thường vẫn không đơn giản, có những cuộc chia tay không thể cứu vãn được, nhưng nếu là việc có thể làm được chúng ta có cố gắng hết sức mình không? Nếu không, chẳng biết bao tâm hồn bé bỏng phải chịu những số phận hẩm hiu.


"Không muốn cho mình đừng làm cho người" một đạo lý nghe chừng đơn giản nhưng có bao nhiêu người trong chúng ta đã cố gắng thực hiện ...



Làng Nam

07/2011.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.