Ngập Ngừng
Hồ Dzếnh
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân,
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! Tình nghĩa có gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa.
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Tôi sẽ trách-cố nhiên!-nhưng
rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề,
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau...lơ lửng...
với nghìn xưa...
Hesitant Moments
Go ahead, make a date with me,
But don't bother to show up.
So in sorrow, I'd walk around the courtyard,
Looking at the cigarette burning backwards on the finger tips
And muttering to myself:
"Damn! I do miss you!"
Go ahead, make a date with me,
But don't bother to show up.
Oh honey, what is Love?
If not the lingering feelings after the first encounter,
If not the delicate intimate moment
When the silk is penetrated by sunlight
Like the hesitancy of butterflies over flowers,
And vegetation near the fire.
Let's meet tomorrow, in the coming season we'll celebrate.
Only beautiful tomorrow will be, and nothing is beautiful but tomorrow.
So, please say you'll come, but don't show up!
I'll blame you, of course, but very lightly.
If you already left, please try to come back.
Love loses its joys if fully satiated;
Life is only beautiful if unfulfilled.
Love letters should be left unfinished
And boats should ever be drifting
So thousands of following moments...
Would float with thousands of moments before...
Wissai/NKBa'
Source Internet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.