Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Ngoại

Nhà Ngoại bây giờ đã được hiến tặng cho một dòng nữ tu Công Giáo

Bà Ngoại là người mẹ thứ hai của tụi tôi, chúng tôi gần gũi với Bà từ lúc còn nhỏ. Bà cũng thế bề ngoài nghiêm khắc hay la cháu nhưng lớn lên tôi mới hiểu đó là cách các Bà Việtnam mắng yêu con cháu. Tụi tôi mang ơn Bà rất nhiều, sau 1975 khi Ba & Má ở trại cải tạo, tụi tôi ở với Bà. Tôi là một trong những đứa cháu mang ơn Bà nhiều nhất. Mẹ tôi mở quán cà phê tại nhà, khách lúc nào cũng đông đúc nên tôi thường thích ở nhà Bà.  Lúc tôi được 4-5 tuổi bị bệnh trái rạ (đậu mùa) cả người lở loét,  hàng ngày Bà chăm sóc cho tôi ăn uống, rửa những vết lỡ loét tanh tửi trên người tôi.

Lúc còn nhỏ tôi hay ngủ chung với Bà, có một đêm tôi nằm mơ đánh lộn với mấy đứa trong lớp thế là tôi túm tóc & đạp Bà túi bụi, cho đến khi Bà lấy cán quạt quất cho mấy cái tôi mới tỉnh ...

Khu vườn nhà Ngoại là kỷ niệm một thời thơ ấu của tôi, tôi nhớ nằm lòng từng gốc cây bụi hoa. Lúc nhỏ Mẹ tôi lúc nào cũng bận rộn, sáng đi làm sở chiều về trông coi quán cafe. Anh chị tôi lúc đó được gởi đi học nội trú, tôi thường ở nhà & những lúc tránh cảnh đông đúc ở quán cafề, tôi đạp chiếc xe đạp nhỏ 3 bánh tà tà đi lên nhà Bà. Nhà Ngoại lúc nào cũng kín cổng cao tường, cổng luôn luôn khóa. Có hôm tôi gọi, Bà nghe được ra mở cổng, nhưng có hôm Bà bận trong bếp hoặc nghe đài cải lương không nghe được tôi gọi thì tôi chui "lỗ chó" (lỗ hổng hàng rào bên cạnh cổng) đế vào. Thường thì Bà chẳng ngạc nhiên gì lắm, chỉ hỏi "Thằng N lên hả ..." vì Bà biết tôi vẫn thường lên.

Tôi chẳng cần đứa trẻ nào để chơi chung trong vườn của Bà, có lúc tôi lủi thủi theo Bà, Bà làm việc gì tôi theo phụ "phá" việc đó. Thỉnh thoảng Bà mắng yêu "Thằng cha mày phá wá ...". Có khi tôi lang thang một mình trong vườn, hồi đó khu vườn đối với tôi sao rộng thế, tôi chơi cả ngày không chán. Khu vườn Bà tôi có hàng hoa hồng đủ màu sắc trồng dọc theo hàng rào trước sân, trước hàng hoa hồng là hàng hoa huệ mà thiên hạ đi ngang vẫn trầm trồ khen đẹp. Hai bên cổng là hai cây phượng vĩ tàn lá rộng lớn, mỗi mùa hè nở hoa đỏ rực và bao nhiêu chú ve sầu ẩn mình trên đó kêu inh ỏi.

Bà tôi vẫn thường chăm sóc hàng hoa hồng nhưng thỉnh thoảng cỏ bên ngoài hàng rào vẫn lang vào trong nên đôi khi có vài chú cào cào châu chấu ẩn mình trong ấy. Mấy chú cào cào châu chấu này là những mục tiêu "săn bắt" của tôi. Ngoài ra còn có các chú chuồn chuồn đậu trên các nhánh hoa hồng, hoa đào đều là mục tiêu cho tôi săn đuổi cả ngày không chán...

... Chợt nghĩ thời gian như cơn mộng
Mấy mươi năm đến có nào hay ...

Làng Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.