Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Càng Học Càng Thấy Dốt, Càng Tập Càng Thấy Khó ...


Nhớ thời thơ ấu ham học võ, gặp được Ông Cậu họ biết võ Bình Định đến nhà chơi mấy tháng, một hai năn nỉ xin Ông dạy võ. Ngờ đâu Mẹ vốn tính hiền lành, sợ học võ rồi sẽ đánh lộn nên nhất định cấm. Năn nỉ mãi Mẹ mới chịu cho học nhưng ra điều kiện với Ông Cậu chỉ dạy đòn thủ không được dạy đòn công. Thôi được học đòn nào đỡ thèm đòn đó.

Mấy năm sau lớn lên một chút gặp Ông Chú rể dòng dõi 3 đời vừa làm thuốc gia truyền vừa dạy võ. Mừng lắm, tưởng Mẹ đã quên điều kiện ai ngờ vẫn là điều kiện "học thủ không học công" ... Dẫu sao những đòn thủ, né tránh, chặn của Bình Định năm xưa vẫn cả đời hữu dụng.

Vào Sài Gòn ở cái tuổi mới lớn, may mắn được gặp Vovinam & may mắn hơn đã sống giữa những Thầy cao đẳng trong môn phái. Gần gũi đến nỗi cả ngày chẳng gọi Thầy mà cứ "chú cháu", muốn học cái gì các "Chú" cũng chìu. Tuổi trẻ nông nổi tham lam, học cái này chưa xong đã đòi học cái khác. Các Chú chìu nhưng cũng sợ vừa dạy vừa dặn:

- Tao chỉ cho mày nhưng mày nhớ không để Ông (Thầy Trần Huy Phong) biết.

Được tập luyện với các Chú, có ông chân bén như dao muốn "chấm mũi chấm tóc mình" tuỳ ý; có ông nổi tiếng về vật, vừa xuống tấn đã bị nằm xõng xoài; có ông điềm đạm hiền lành cả ngày chỉ "giảng đạo" & luyện thở. Ôi cuộc đời lúc ấy mới thần tiên làm sao, ngày nào cũng được tập, chỉ khi nào sắp phải đi vượt biên thì mới nghỉ để chuẩn bị. Những lần vượt biên thất bại, có những lần "thảm bại" vì bị bắn, bị bắt "Chú Cháu" ở chung tù bao kỷ niệm.

Có một chuyến, sau bao ngày gian khổ chuẩn bị rồi tàu cũng ra gần hải phận quốc tế, chợt 3 chấm đen xuất hiện. Mọi người trên tàu lo lắng. Mình tuổi trẻ "lạc quan yêu đời coi trời bằng vung" cứ mặc kệ, lấy một sợi dây cột ngang bụng nằm trên thùng chứa nước ngọt mà ngủ. Bao nhiêu ngày chuẩn bị ra đi mệt quá, tiếng súng bắt đầu nổ cũng mặc kệ. Súng đại liên bắn ngoài biển khơi nổ nghe như pháo chuột sợ gì ...

Rồi đạn bắt đầu rơi rớt quanh tàu từ mọi phía. Chồm người dậy thì thấy 3 chiếc tàu quốc doanh đã quá gần, vây từ 3 phía. Nghĩ trong đầu, lúc này phải tìm đường trốn thôi. Đang quanh quẩn thì thấy anh tài công ôm ngực ngục xuống kêu lên "Cứu Tôi ..." rồi tắt thở sau vài phút. Đạn bây giờ đã không còn rơi quanh tàu mà trúng thẳng vào tàu như vãi cát. Thêm một em bé, một bà mẹ bị trúng đạn, tiếng la hét thất thanh, máy chảy tràn trên cabin. Nguy quá mình vẫn còn trơ trơ không nơi ẩn núp. Ở phía sau đạn bắt rát quá, bò qua bên trái cũng bị đạn, bên phải cũng bị đạn bắn.

Cabin đầy người vừa chết vừa bị thương không thể vô được, liều mình bò ra trước mũi tàu. Đạn vẫn bắn sát bay qua đầu qua tai, trúng lộp bộp vào thành tàu, kêu xèo xèo khi rơi xuống nước. Nghĩ trong đầu không thể cứ nằm chịu trận, đạn không thể tránh mình mãi, phải dùng hết sức bình sinh bằng mọi cách mở nắp hầm tàu. Ở tư thế vừa nằm tránh đạn vừa cố nhấc nắp hầm tàu quả không dễ. Tình hình thập tử nhất sinh, bỗng dưng nắp tàu tự động mở. Một giọng nói quen thuộc:

- Ai đó?
- Con N đây ...
- Mẹ mày muốn chết hay sao mà đạn bắn như vậy mày còn ở trên đó?
- Chú đẩy cái nắp lên chút nữa cho con xuống ...

Chiếc nắp hầm tàu vừa nhích thêm lên một chút, tôi đã vội trườn người định rớt liều xuống hầm tàu. Tưởng là sẽ đau nhưng đã có hai cánh tay vạm vỡ đưa ra đỡ.

- Mày muốn chết hả ?

Thì ra chú TL.

- Con ngủ quên trên thùng nước, khi đạn bắn tới con muốn tìm đường chui xuống hầm mà không được ...

Những lúc này tôi mới thấy tình môn phái, tình chú cháu sao mà sâu đậm quá.

Chiếc tàu sau một chấn động mạnh đã dừng hẳn, bây giờ đã nghe rõ tiếng khóc tiếng than của thân nhân những người bị nạn. Nhìn qua khe gỗ chỉ thấy máu và máu của những nạn nhân trúng đạn. Có tiếng chân đạp rầm rầm trên bong tàu, nắp hầm tàu bất ngờ mở ra, vài họng súng AK chỉa xuống. Sau vài tiếng la hét là những lời van xin thì thầm. Một chiếc mũ được chuyền xuống hầm tàu, một giọng nói như thì thào:

- Xin bà con ai có tiền vàng bỏ hết vào đây đưa cho mấy ổng may ra mấy ổng cho đi ...

Còn tiếp ...

LÀNG NAM
11/2013.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.