Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

Huỳnh Hữu Võ - Hãy trả lại thơ cho tôi

Huỳnh Hữu Võ - Hãy trả lại thơ cho tôi


Ở thị trấn Phan Rí Cửa (huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận) có một nhà thơ tuổi ngoài sáu mươi tên Huỳnh Hữu Võ. Thơ Anh được nhiều Nhạc sĩ phổ nhạc nhưng ít ai nhớ đến bản quyền.

Năm 1993, trong cuộc thi thơ do tuần báo Văn Nghệ TPHCM tổ chức, Huỳnh Hữu Võ gây nên sự kiện thi ca thú vị: toàn quốc có 2.750 tác giả gửi 23.163 bài thơ dự thi, tỉnh Bình Thuận có 76 tác giả gửi 760 bài thơ và được chọn vào sơ chung khảo 16 bài, thì Huỳnh Hữu Võ đã chiếm 10 bài với 2 bút danh.

Tuy anh không được chấm giải vì vi phạm nội quy (?) nhưng nhiều bài thơ của anh đã được nhiều người làm thơ, các nhà phê bình và người đọc tán thưởng.

Trong 10 bài thơ năm đó, bài Nhịp Võng Đưa Tình của Huỳnh Hữu Võ làm theo thể lục bát là một trong ít thơ lục bát hay còn đọng lại trong lòng người yêu thơ.

Bài thơ này về sau được nhiều Nhạc sĩ phổ nhạc, chắp cánh cho lời thơ bay xa nhưng trên bìa nhiều băng đĩa chỉ giới thiệu tên nhạc sĩ, còn phần lời không thấy tên nhà thơ.

Không có tên, tất nhiên không có… tiền tác quyền tuy có hơn 20 băng đĩa nhạc sử dụng các bản nhạc phổ thơ Huỳnh Hữu Võ trong mấy năm qua (không tính băng đĩa sản xuất ở hải ngoại đều không giới thiệu tác giả phần lời).

Chỉ có nhạc sĩ Vũ Hoàng, người phổ các bài thơ Giọt buồn, Đà Lạt Em Và Anh có ghé Phan Rí Cửa thăm Huỳnh Hữu Võ 2 lần và đưa cho anh 400.000 đồng gọi là nhuận bút thơ. Còn Trung tâm Bảo vệ quyền Tác giả có chuyển cho anh 81.000 đồng mà trung tâm thu được từ một băng đĩa karaoke.

Hiện tại nhà thơ Huỳnh Hữu Võ rất nghèo, vợ chồng Anh sống nhờ trong một ngôi chùa và kiếm sống bằng xe bánh mì. Anh lại mắc bệnh tim nặng, có nguy cơ đột quỵ rất cao.

Tất nhiên anh làm thơ không phải để kiếm tiền… mua bánh mì hay mua thuốc trị bệnh. Anh chỉ muốn thơ của anh hãy trả lại cho anh.

Anh tâm sự : “Các nhạc sĩ đã thổi vào thơ tôi chút nồng nàn, lung linh cho lời thơ bay cao bay xa, nhưng hãy vui lòng cho nhà thơ được đứng tên chung với Nhạc sĩ”.

(Theo_VnMedia)

Email của nhà thơ Huỳnh Hữu Võ: huynhhuuvo@gmail.com

Tình Thân,

Kính.

NNS

.....................................................................

Thơ:



Huỳnh Hữu Võ



Phan Rí vào hạ



Đón em về với phố chiều

Tiếng ve mùa hạ như dìu dặt thêm

Tiếng ve cùng với tiếng em

Làm cho đường phố như mềm mại ra



Nỗi nhớ quê



Bao năm cơm áo Sài Gòn

Nghe bầm dập nhớ nghe mòn mỏi trông

Nghe khao khát khói đốt đồng

Nghe rưng rức tiếng chim còng cọc kêu



Góp nhặt nụ cười



Tôi về cho kịp mùa mưa

Để coi con nít nó đùa chơi thôi

May ra nhặt được nụ cười

Mà từ lâu đã đánh rơi dọc đường…



Ngày trở lại Phan Rí



Tôi về Phan Rí qua vườn táo

Cắn trái vàng thơm ngọt đượm tình

Cắn trái xanh chua lòng thiếu nữ

Men đời còn xanh trên lá xanh



Lưu lạc bao năm lòng vẫn nhớ

Mái nhà khóm táo của ngày xưa

Ở đây gió cát như dòng chảy

Đời lún sâu khi biển mất mùa



Tôi về Phan Rí đi xe ngựa

Qua cầu, qua cầu đến làng Chăm

Chiêm nữ đội vò đi lấy nước

Dưới đồi đồng lúa trải mênh mông



Như có chút gì còn sót lại

Một thời hưng thịnh thuở vàng son

Tôi thấy hình như trong đáy mắt

Chiêm nữ còn in nét tủi hờn



Tôi về Phan Rí bơi thuyền nhỏ

Qua dòng sông Luỹ lặng lờ trôi

Bèo mây có lúc tan rồi hợp

Tôi lại về đây lúc nửa đời



Bên kia một dãy đồi Xích Thố

Đồi đứng mà như ngựa ruổi rong

Phải chăng xưa đó là trận mạc

Nên cát đồi trăng cứ đỏ hồng.



Tháng giêng ngồi giỡn bóng mình



Tháng Giêng gió thổi mù như khói

Qua cầu giỡn bóng với sông sâu

Nước đục hay lòng ta vẩn đục

Từ nguồn xuôi hay lúc chảy qua cầu



Cá thường quẫy đuôi không đớp bóng

Sợ nhằm hơi hướng đắng cay mà

Có lẽ đầu nguồn nhiều bến cạn

Ngày ngày Chiêm nữ vén chân qua



Ta giỡn bóng mình trong dòng nước

(Nước đục đôi khi cũng đói cò)

Thương nửa cuộc đời ta lận đận

Nên thân cầu khép nép đứng buồn xo



Ở đâu cũng có tháng giêng hồng

Ở đâu cũng có những dòng sông

Phải chăng đời sống không là một

Nên dù ta có cũng như không



Trên cầu không có người qua lại

Chỉ in bóng nước một mình ta

Mấy cụm mây trời trôi lãng đãng

Và một vầng trăng đã xế tà.

.....................................................................

Source Nguyen Nam Son - Lá Thư Úc Châu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.