Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Thơ Ngây

Sáng nay, trên chuyến xe lửa đông người, một người cha trẻ đẩy một em bé ngủ mơ màng trên chiếc xe nôi. Nhìn em tôi chợt nhớ lại mười mấy năm trước khi con trai tôi được 2-3 tuổi, hôm đó tôi ngồi nhìn con ngủ mơ màng bên một cuốn truyện tranh thần tiên vẫn mở ra nằm bên cạnh. Tôi ngồi lặng ngắm con ngủ rồi lấy giấy bút viết lại những dòng sau:



Đôi mắt mơ màng nét thơ ngây
Bé bỏng làm sao đôi bàn tay
Mũm mĩm dễ thương gò má nhỏ
Tóc mềm gợi nhẹ những làn mây

Ôi! đẹp làm sao thiên thần ngủ
Ta ngồi lặng lẽ ngắm mê say
Ước mơ trở lại thời con trẻ
Một thưở thần tiên chắp cánh bay

Một thưở được yêu thương chìu chuộng
Được ấp ôm trong những vòng tay
Chợt nghĩ thời gian như cơn mộng
Mấy mươi năm đến có nào hay ...



Làng Nam - August 2012.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.