Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Con lừa Mẹ

Tác giả:

Vừa lái xe vừa nghe nhạc là một cái thú, nhất là với những ai có tâm hồn văn nghệ, cũng có một ít người chỉ dùng tiện nghi này để lấp vào khoảng trống thời gian khi chạy trên tuyến đường dài, chứ không mặn mà gì mấy! với thiểu số này thì người viết miễn bàn. Riêng với những ai có tâm hồn văn nghệ, thích thú với âm nhạc, cái chắc là người ấy sẽ thỏa lòng khi được lái một chiếc xe xịn, không tiếng ồn, chạy êm trên xa lộ dù với vận tốc cao cùng lúc thưởng thức những nhạc phẩm đã được chọn lọc qua giàn âm thanh nổi. Những giây phút ấy mọi lo toan đời thường chẳng những được gác qua một bên mà còn phó mặc cho giòng tâm tưởng nổi chìm theo từng cung đàn điệu nhạc, thậm chí còn nghêu ngao hát theo cũng nên. Tuy không còn được cái cơ hội lái xe loại xịn như đã nêu, nhưng như bao người bình thường khác, tôi cũng còn lái xe, cũng nghe nhạc, cũng lấy nó làm phương tiện tiêu khiển cho một mảng sinh hoạt đời thường của mình lúc tuổi đời đang lững thững đi vào buổi chiều.
Khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển, với những bước tiến vượt bực, nhất là ở lĩnh vực điện tử. Vừa cho ra một cái máy loại mới nhất, ấy vậy mà chỉ một vài tháng sau đã có cái khác xuất hiện trên thị trường với chức năng tối ưu hơn. Tiện nghi của một chiếc xe hơi có liên quan nhiều đến lĩnh vực điện tử này. Hiện tượng căng thẳng vì phải chăm chú đến mọi diễn tiến xung quanh khi đang lái xe trên đường hoặc muốn thưởng thức một nhạc phẩm mình thích mà phải thò tay tìm kiếm một đĩa CD cho vào máy đã là một phiền toái. Các hãng sản xuất xe dọa rằng, sẽ quẳng vào xọt rác của dĩ vãng những động thái phiền toái này. Họ đang ráo riết cạnh tranh bằng cách tung ra thị trường những phát minh mới với mục tiêu tự động hóa toàn bộ mà không ảnh hưởng đến việc hao tốn nhiên liệu.
Để tạo sự hấp dẫn, họ lên kế hoạch giúp người lái xe truy cập vào thư viện âm nhạc kỹ thuật số qua Internet với Model Focus mới nhất của các hãng này sẽ có ổ cắm USB để kết nối máy nghe nhạc kỹ thuật số. Một “trung tâm giải trí” đồng nhất cũng được lắp đặt trên những chiếc xe này, cho phép lái xe truy cập thư viện âm nhạc trên Intenet, có thể kết nối wi-fi để tiến vào thời đại kỹ thuật số cho các trò giải trí thay cho các máy hát dùng đĩa CD. Thế là tha hồ mà thưởng thức, không còn phiền hà gì hết. Xa hơn, họ còn tinh quái nghĩ đến những tiện nghi không thể tưởng tượng nổi, đó là cho ra đời một chiếc xe có thể nói, nhìn và tự lái. Đó là loại xe của tương lai được điều khiển hoàn toàn bằng máy tính, đang được chạy thử nghiệm. Nhờ sử dụng hàng loạt các thiết bị phức tạp, trong đó có máy tính, thiết bị điện tử, hệ thống vệ tinh định vị chính xác lắp trên thân xe, camera phía trước, máy quét tia laser trên nóc xe, xung quanh đằng trước và sau nhờ đó xe có thể nhận ra đường đi, vỉa hè, nhà cửa và cây cối trong tầm cao 70m. Nó có thể phản ứng đúng với đèn xanh đèn đỏ ở phía trước. Xe này có thể nhận biết và phản ứng với môi trường của nó còn nhanh hơn con người. Chiếc xe đang được nghiên cứu là chiếc Volkswagen Passat của Đức trị giá 551.800 USD, được thiết kế dựa vào công nghệ đặc biệt trong suốt 4 năm.
Đức Phật bảo đời là biển khổ, là Phật tử tôi nghe vậy và biết vậy chứ tôi thấy hầu hết ai cũng sợ sệt, ai cũng tiếc nuối khi phải rời xa cái biển khổ này. Tôi vẫn luôn thầm tiếc cuộc đời sao quá ngắn ngủi mà thấy phúc thay cho những thế hệ sau tôi, những thế hệ này nếu không rơi vào hoàn cảnh đất nước có chiến tranh hay bị cầm quyền bởi chế độ độc tài, vì họ được sinh ra nhằm vào lúc văn minh loài người đang đi đến đỉnh điểm của nó, họ chính là những kẻ tiếp nhận được trọn vẹn những tiến bộ của khoa học, họ sẽ là những kẻ thừa hưởng.
Ở Đức, nơi tôi đang sống, người dân hay người nước ngoài sinh sống trên đất nước này, thường thì ai cũng có thể mua cho mình một chiếc xe, chuyện này không khó, chỉ khó là người ấy có bằng lái chưa? Nếu có, thì liệu họ có đủ khả năng trang trải những chi phí cho chiếc xe ấy hay không? Nào tiền xăng, nào tiền bảo hiểm, tiền thuế, tiền kiểm tra định kỳ, tiền sửa chữa khi hư hỏng, tiền bị phạt v.v.. !!! ôi thôi là đủ thứ tiền và đấy mới là vấn đề. Ở Mỹ lấy một cái bằng lái xe dễ bao nhiêu thì ở Đức ngược lại, vừa khó khăn mà lại vừa đắt đỏ.
Như những người thích nhạc, trong xe tôi luôn có sẵn những đĩa nhạc Việt do tôi chọn lọc, những nhạc phẩm này đều được ưu tiên cho hát khi xe vừa lăn bánh mỗi khi đi xa và chỉ đến khi đã nghe hết những đĩa đã chọn lọc này rồi thì mới thò tay lấy đại một đĩa nào đó để lấp tiếp khoảng trống. Trong những đĩa loại này có đĩa nhạc dân ca ba miền, đĩa nhạc này tuy đã cũ nhưng trong những lúc này nó lại gây được không khí. Một trong những nhạc phẩm dân ca này là nhạc phẩm Qua Cầu Gió Bay, bản nhạc ám ảnh tôi nhiều nhất, mỗi khi tôi nghe lại vì nó gợi tôi nhớ đến một câu đố vui của một anh bạn ở một cuộc trà dư tửu hậu “Rượu ngon không có bạn hiền….” nọ.
Số là, câu đố vui vừa được đưa ra đã gây phản cảm từ phía người nghe bởi sự trái tai đến vô lý của nó, lại càng trái tai vô lý hơn khi đã được nghe kỹ. Thế là, có bạn đùa cho đây là câu đố tào lao, câu đố không đâu vào đâu chẳng logic gì hết, cũng có bạn đã vội vã phán đây là câu đố không giống ai và nói đùa với nhau rằng ai đưa ra câu đố này người đó là cù lần. Ấy vậy mà khi có được câu trả lời và được giải thích rõ ràng của anh bạn “cù lần” thì mọi người mới vỡ lẽ và “à ra thế” thế là chẳng những cùng vui vẻ chấp nhận sự thua cuộc xứng đáng của mình mà cho đây là câu đố theo kiểu chơi chữ tinh vi để rồi cùng nâng ly dzô mỗi người một ngụm vì thua cuộc.

Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay

Đố là con gì? sướng chưa! Sau những phản ứng cùng với chào thua của những người được đố như đã nói trên, anh bạn “cù lần” chẳng những đứng dậy với dáng dấp không “cù lần” chút nào mà còn giõng dạc tuyên bố câu trả lời là Con Lừa Mẹ. Mà đúng là con lừa mẹ thật. Ai đời đi chơi cho đã, chơi đến cởi áo trao cho người yêu thế mà về nhà nói dối mẹ mình là con đi qua cầu bị gió thổi bay mất rồi. Nghe đã chưa? Đến đây, chúng ta hãy thử giành một chút tưởng tượng phong cách người hát biểu diễn ca khúc này phải là người như thế nào mới thỏa được lòng khán giả? Tôi thì mườn tượng đến một cô gái ngoài giọng ca còn phải biết õng ẹo duyên dáng, ăn mặc kín kín hở hở kiểu xưa và nhất là lẳng lẳng lơ lơ một chút, chứ chỉ biết ca thôi chưa đủ vì không thể nào lột hết ý nghĩa của nhạc phẩm bao hàm cả nghĩa “Con Lừa Mẹ” này.
Cũng câu chuyện con Lừa, tại Bulgari bất ngờ một chú Lừa được ủy ban thành phố đề nghị tranh chức thị trưởng tại cuộc bầu cử địa phương của thành phố Varna ven bờ biển Đen, các cử tri sẽ chứng kiến một ứng cử viên đặc biệt, một chú lừa có tên gọi là Marko. Chú lừa được đề cử đảm đương chức vụ thay cho vị đương kim Thị trưởng đang dính vào hàng loạt các vụ bê bối “lừa đảo”. Chuyên gia Angel Dyankov, phụ trách chiến dịch tranh cử, hùng hồn tuyên bố rằng: “Không giống như các ứng viên và các chính trị gia khác, Marko có cá tính mạnh mẽ, không ăn cướp, không nói dối và làm việc rất chăm chỉ”. Marko xứng đáng được làm thị trưởng của thành phố ven biển này.
Đó là chuyện của xứ người, ở VN quê hương tôi cũng đang có chuyện con lừa mẹ cấp nhà nước. Những “Con Lừa Mẹ” này nhất trí với nhau cho xây dựng ở Quảng Nam một cái tượng gọi là “Tượng đài mẹ Việt Nam anh hùng” lớn nhất Đông Nam Á , với chi phí dự kiến lúc ban đầu là 81,1 tỷ đồng và cho đến nay đã lên đến 411,2 tỉ. Dự án này đã được phê duyệt từ năm 2006, dự kiến công trình sẽ hoàn thành vào năm 2013.
Nói về việc xây dựng tượng đài những “Con Lừa Mẹ” cấp nhà nước này lý luận rằng việc xây dựng tượng đài là cần thiết, nhất là tượng ghi công mẹ Việt Nam anh hùng, để tôn vinh công lao, đức hạnh của những Bà mẹ Việt Nam có công hy sinh chồng con trong cuộc chiến chống ngoại xâm mà gần đây nhất là cuộc kháng chiến chống mỹ cứu nước, họ đã lấy hình ảnh mẹ Nguyễn Thị Thứ, quê ở huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam làm nguyên mẫu.
Tuy nhiên, vì phản ứng từ phía trí thức cũng như nhân dân, mới đây UBND tỉnh Quãng Nam đã phải ra chỉ thị tạm dừng việc bàn giao công trình tượng đài này cho Ban quản lý dự án đầu tư xây dựng tỉnh theo Quyết định số 2586/QĐ-UBND ngày 17/8/2011 của UBND tỉnh để thực hiện việc rà soát.
Những phản ứng dự án cho rằng thật nực cười khi xây dựng một công trình vinh danh bà mẹ phải tốn kém đến hai chục triệu đô la đang lúc nhiều bà mẹ anh hùng phải chịu cảnh neo đơn, nghèo túng. Họ kêu gọi, hãy thay vào đó, bằng các đầu tư cho cầu đường, đầu tư cho giáo dục, cho bao nhiêu trẻ em nghèo hàng ngày phải bơi qua sông để đến trường và hãy dùng một ít trong khoản tiền khổng lồ này để chăm sóc, hỗ trợ cho chính các bà mẹ đang còn sống. Hiện có khoảng 44.000 bà mẹ Việt Nam được họ tôn vinh anh hùng, đa số đều già yếu và nghèo khó, rách rưới, phải đi ăn xin, phải đi bán vé số, bán hàng rong…. để kiếm sống qua ngày.
Tôi đã thấy bà mẹ năm xưa chào đón quân đi
Mẹ mang mo cơm nuôi từng chiến sĩ
Bà mẹ nào giờ đây lang thang xin ăn trên những toa tàu
Anh có đau không?
(Trần Tiến)

Nhân nói về tượng đài, người ta vẫn không thể nào quên được “Công trình tượng đài chiến thắng Điện Biên Phủ” đã từng bị pha trộn đồng phế thải, đã bị “ăn cắp” lượng đồng với dự toán gần 100 tấn, trị giá gần 2,7 tỷ đồng. Công trình này bị nứt, lún, rỉ sét…
Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia cho biết, công trình này được khánh thành vào ngày 30 tháng 4 năm 2004 nhân dịp kỷ niệm 50 năm chiến thắng Điện Biên Phủ. Đến tháng 6 năm 2004, sau 3 tháng khánh thành, hạng mục tường kè và sân hành lễ công trình Tượng đài đã xuất hiện các hiện tượng nghiêng, nứt, lồi lõm cục bộ, báo hiệu sự xuống cấp không thể tránh khỏi, cho dù đơn vị thi công đã nhiêu lần gia cố lại. Sau đó công ty Mỹ Thuật Trung Ương đã bổ sung thêm 4 tỷ đồng để sửa chữa.
Cho đến năm 2007 trên thân tượng tiếp tục xuất hiện những vết rỉ đồng xanh và những vết rạn nứt.
Theo những nguyên nhân được đưa ra, là do những sai phạm trong quá trình khảo sát và thi công, kỹ thuật đúc tồi bằng đồng phế liệu, có thể gây ô nhiễm môi trường và nghi vấn bị “rút ruột” 30 % . Tháng 7 năm 2007, 5 cán bộ liên quan đến các sai phạm trong quá trình xây dựng đã bị tạm giam và điều tra.
Nhân nói về tượng đài mẹ VN anh hùng, thiết nghĩ trong suốt chiều dài lịch sử VN chẳng có bà mẹ nào muốn mình là bà mẹ VN anh hùng, cũng chẳng có bà mẹ nào muốn đứa con mình sinh ra nói tiếng đầu đời bằng chữ Stalin như ông quan văn nghệ Tố Hữu hét ra lửa một thời đã từng làm thơ lên gân trong bài “Đời Đời Nhớ Ông” đâu. Tôi biết chắc là không và chắc chắn rằng không có một bà mẹ VN nào muốn là như vậy một cách chân thành cả.
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Stalin!
Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao, Ông đã…làm sao, mất rồi!
Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi!
Hỡi ơi, Ông mất! Đất trời còn không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một, thương Ông thương mười!

Hoặc
Ơn này, nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác, một vai ơn Người
Con còn bé dại con ơi
Mai sau con nhé, trọn đời nhớ Ông
Thương Ông, mẹ nguyện trong lòng
Yêu làng yêu nước yêu chồng yêu con
Ông dù đã khuất không còn
Chân Ông còn mãi dấu son trên đường

Có chăng là mẹ chỉ muốn làm một bà mẹ bình thường đúng nghĩa, một bà mẹ VN truyền thống với đức tính hy sinh, tảo tần một đời cho chồng, chăm chút nuôi dạy con cái học hành nên người, biết sống ngay thẳng, có lòng nhân ái, biết trau dồi trí tuệ, biết rèn đúc tâm hồn hầu mong con trở thành người hữu ích cho gia đình cho xã hội và xa hơn là cho quốc gia dân tộc.
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai
(Huy Cận)

Chỉ có cho mà không đòi hưởng
Một đời tre cúi xuống đời măng
Và cứ thế cho con đất thêm rộng trời thêm xanh
Và cứ thế tóc mẹ dày thêm sợi bạc
(Sông Lô)

Dạy cho con tiếng nói thật thà
Dạy cho con biết thương màu da
Ôi đứa con cùng cha quên hận thù
(Trịnh Công Sơn)

Trong thời ly loạn, bà mẹ VN thay chồng tảo tần nuôi dạy đàn con với tình thương của biển rộng mà thầm mong cho đất nước sớm thanh bình, cho người chồng thương yêu được an lành trở về với mái gia đình. Mẹ nào muốn lên gân làm anh hùng theo kiểu của những “Con Lừa Mẹ” bày trò lố bịch này. Tất cả những công lao và hy sinh to lớn của những người Mẹ đều có giá trị như nhau, đều biểu hiệu một tình thương, đều mang ý nghĩa của một sự cho đi phần nào của chính mình. Xin được tôn vinh những tấm lòng cao đẹp của những bà Mẹ Việt Nam, những người đã từng trôi lăn, nổi chìm, cười khóc cùng thân phận nghiệt ngã của cả một dân tộc. Mẹ VN ơi…
Nếu chữ Hy Sinh có ở đời
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho lòng cô gái Việt Nam tươi
(Hồ Dzếnh)

Thiết nghĩ, một tác phẩm nghệ thuật về Mẹ Việt Nam, điều đáng ghi nhớ nhất ở người mẹ là sự chắt chiu tần tảo, sự hy sinh âm thầm bền bỉ nuôi chồng nuôi con suốt cả một đời. Nếu có, hãy xây dựng một tượng mẹ khiêm nhường như chính lòng mẹ để những người con tìm đến mà suy tư về sự hy sinh lặng lẽ của người.
Khi tiếng khóc chào đời
Và lệ mừng vượt qua lăn tròn trên má
Thế gian này thêm một lời ru
Thêm một tình thương bao la cần cù
Lai láng sông hồ mênh mông biển cả
Tiếng khóc tu.. oa.. trong khuya đòi sữa
Hay giữa giấc giật mình đòi bình an một lời ru
Tiết tấu âù ơ, hiển hiện trong con quá đỗi tuyệt vời
Hoành tráng, nguy nga, yêu kiều, diễm lệ
Mà lại vị tha tựa câu kinh thánh giá
Mà lại từ bi tựa chuông mõ nhà chùa
Trong vòng tay che chở nhiệm mầu
Mẹ ấp ủ, mẹ nâng niu chiều chuộng
Chỉ có cho mà không đòi hưởng
Một đời tre cúi xuống đời măng
Và cứ thế cho con đất thêm rộng trời thêm xanh
Và cứ thế tóc mẹ dày thêm sợi bạc
Con lớn lên theo bước đường phía trước
Mẹ thì cứ ngoái nhìn thương con phía sau
Đường con đi dẫu đến bạc đầu
Tình của mẹ cứ cho con đầy ắp
Mẹ nhận đắng, nhận cay để con được bùi được ngọt
Mẹ nhận nhọc nhằn để con được thoải mái phần thân
Khi bước con xa mẹ là người chín ngóng mười mong
Khi bước con về mẹ là người đầu tiên lệ mừng lệ tủi
Mẹ,
Chỉ một tiếng mà thôi sao bao hàm nhiều ý nghĩa
Mẹ,
Chỉ một tiếng mà thôi sao lồng lộng cả một trời
Là ánh sáng trong đêm soi lối rạng ngời
Là sức sống ,là tin yêu, là nguồn lành, là hạnh phúc
Là hiển nhiên như trời với đất
Như đêm như ngày như nắng như mưa
Chiều hôm nay thương tiếc mấy cho vừa
Trời lưu lạc âm thầm riêng con khóc
Những giọt lệ mồ côi tràn dâng mi mắt
Và lăn tròn trên môi má của con
Có nghĩa là mẹ đã không còn
Trên thế gian này con mất đi một kỳ quan tuyệt xảo
Bông hồng thôi cài lên áo
Mất mẹ rồi con mất cả trời thương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.