By Phan Huy MPH
KIDNAP AND CORPSE EXCHANGE
BẮT NGƯỜI TRÁO XÁC
MYSTICISM AND SOUL INVOCATION
NHỜ KHÁCH TÌM HỒN
1605. Soon after Thuc whipped his steed on the journey,
Roi câu vừa gióng dặm trường,
His wife also took the coach to her parents.
Xe hương nàng cũng thuận đường qui ninh.
She told her mother details of her problem,
Thưa nhà huyên hết mọi tình,
About his betrayal and her misfortune.
Nỗi chàng ở bạc, nỗi mình chịu đen:
Suggesting her thought: “Jealousy and the same,
“Nghĩ rằng ngứa ghẻ hờn ghen,
1610. Would disgrace him and make me target of blame.
Xấu chàng mà có ai khen chi mình.
Therefore I’ve kept my eyes blind and my mouth tight,
Vậy nên ngảnh mặt làm thinh,
In fact I had my own scheme from the first days.
Mưu cao vốn đã rắp ranh những ngày.
It takes one month by road to Lin-tzu from here,
Lâm Tri đường bộ tháng chầy,
But the direct sea route is very much near.
Mà đường hải đạo sang ngay thì gần.
1615. We’ll go there by boat with our chosen servants,
Dọn thuyền lựa mặt gia nhân,
We’ll bring along chains to tie and bring her here.
Hãy đem dây xích buộc chân nàng về.
We’ll wear her out bodily and mentally,
Làm cho cho mệt cho mê,
We’ll torture her and let everybody see.
Làm cho đau đớn ê chề cho coi.
First to punish these kinds of hateful people,
Trước cho bõ ghét những người,
1620. Second to leave a joke for posterity.”
Sau cho để một trò cười về sau.”
The mother praised her daughter for her smart plan,
Phu nhân khen chước rất mầu,
And out of indulgence allowed her free hands.
Chiều con mới dạy mặc dầu ra tay.
They had the sails and ropes prepared and ready,
Sửa sang buồm gió lèo mây,
They had Hound and Hawk to recruit ruffians.
Khuyển Ưng lại chọn một bầy côn quang.
1625. When all the recommendations were given,
Dặn dò hết các mọi đường,
They sailed down wind across the sea to Lin-tzu.
Thuận phong một lá vượt sang bến Tề.
Since Kieu was left all alone by the window,
Nàng từ chiếc bóng song the,
Her heart was embroiled with myriad sorrows:
Đường kia nỗi nọ như chia mối sầu:
“Now my old parents are like waning shadows,
“Bóng dâu đã xế ngang đầu,
1630. How about their health, how about their welfare?
Biết đâu ấm lạnh, biết đâu ngọt bùi?
Now my hair, clipped on oath, has reached my shoulders,
Tóc thề đã chấm ngang vai,
And my pledge of faith and my vow of betroth.
Nào lời non nước, nào lời sắt son.
And as slim as the fate of a climbing plant,
Sắn bìm chút phận cỏn con,
Will this union be favored by Hymen?
Khuôn duyên biết có vuông tròn cho chăng?
1635. Why is my life caught in so much up-and-down?
Thân sao nhiều nỗi bất bằng?
And in her moon-hall, what does Phoebe think now?”
Liệu như cung Quản ả Hằng nghĩ sao?”
The autumn night’s wind got in through the window,
Đêm thu gió lọt song đào,
A crescent moon and three stars engraved the sky.
Nửa vành trăng khuyết ba sao giữa trời.
Incense sticks in hands before Buddha’s altar,
Nén hương đến trước Phật đài,
1640. She stood praying all her heart out and so on,
Nỗi lòng khấn chửa cạn lời vân vân.
When from under the flowers rose the cruel men,
Dưới hoa dậy lũ ác nhân,
Out of nothing appeared phantoms and demons.
Ầm ầm khốc quỉ kinh thần mọc ra.
Naked swords and machetes dazzled in the yard,
Đầy sân gươm tuốt sáng loà,
All terrified she did not know what to do.
Thất kinh nàng chửa biết là làm sao.
1645. At once they sprayed anesthetic drug on her,
Thuốc mê đâu đã tưới vào,
Making her fall into a dream-like status.
Mơ màng như giấc chiêm bao biết gì.
Then they lifted and placed her on the saddle,
Vực ngay lên ngựa tức thì,
Set afire her reading room and bedchamber.
Phòng đào viện sách bốn bề lửa dong.
An unidentified corpse from the river,
Sẵn thây vô chủ bến sông,
1650. Was dragged therein to mislead the onlookers.
Đem vào để đó lộn sòng ai hay.
Her servants whose souls disappeared out of fears,
Tôi đòi phách lạc hồn bay,
Scurried hiding in the bush or the trees.
Pha càn bụi cỏ gốc cây ẩn mình.
Old Thuc whose house was in the vicinity,
Thúc ông nhà cũng gần quanh,
Trembled with fright when seeing the rising flame.
Chợt trông ngọn lửa thất kinh rụng rời.
1655. Master and servants ran straight to the fire site,
Tớ thầy chạy thẳng đến nơi.
They fought the flame trying to search for their girl.
Tơi bời tưới lửa tìm người lao xao.
The wind was violent and the blaze very high,
Gió cao ngọn lửa càng cao,
They rummaged everywhere but could not find her.
Tôi đòi tìm đủ nàng nào thấy đâu.
Shocked and stunned they stood looking at each other,
Hớt hơ hớt hải nhìn nhau,
1660. In despair they fumbled the bush and the pool.
Giếng sâu bụi rậm trước sau tìm quàng.
When arriving at the ashes in her room,
Chạy vào chốn cũ phòng hương,
They uncovered a pile of charred skeleton.
Trong tro thấy một đống xương cháy tàn.
They were too honest to know the evil trick,
Ngay tình ai biết mưu gian,
Taking the dead to be her and no one else.
Hẳn nàng thôi lại còn bàn rằng ai.
1665. Old Thuc sighed and sobbed without interruption,
Thúc ông sùi sụt ngắn dài,
Pity for his son and his decent woman.
Nghĩ con vắng vẻ, thương người nết na.
They at last wrapped up and brought home her remain,
Di hài nhặt gói về nhà,
Then they shrouded, coffined, and laid it to rest.
Nào là khâm liệm, nào là tang trai.
The funeral ceremony just finished,
Lễ thường đã đủ một hai,
1670. When on horse, Thuc arrived after the long trip.
Lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ.
Stepping into the old place of their chamber,
Bước vào chốn cũ lầu thơ,
He saw heaps of cinders by the four bare walls.
Tro than một đống, nắng mưa bốn tường.
At his father’s residence in the mid-house,
Sang nhà cha tới trung đường,
There stood on altar the tablet of her name.
Linh sàng bài vị thờ nàng ở trên.
1675. Helas! What a tragic story he was told,
Hỡi ơi nói hết sự duyên,
The heart-tearing grief, the bile-burning sorrow!
Tơ tình đứt ruột, lửa phiền cháy gan!
He fell on the ground sobbing and lamenting:
Gieo mình vật vã khóc than:
“What an unjust death for such a virtuous soul!
“Con người thế ấy thác oan thế này!
We were sure we would soon see one another,
Chắc rằng mai trúc lại vầy,
1680. Never thought that was our last day together!”
Ai hay vĩnh quyết là ngày đưa nhau!”
The more he loved, the more he missed and grieved,
Thương càng nghĩ, nghĩ càng đau,
A distress nobody could help to relieve.
Dễ ai rấp thảm quạt sầu cho khuây.
He was told of a psychic living nearby,
Gần miền nghe có một thầy,
Who could exorcise ghosts and comprehend gods.
Phi phù trí quỉ cao tay thông huyền.
1685. Though on Three Fairy Islands[5] or in Nine Springs[37],
Trên Tam đảo, dưới Cửu tuyền,
He could find and recognize any lost soul.
Tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng.
Gifts was offered him as an invitation,
Sắm sanh lễ vật rước sang,
To invoke her soul for interrogation.
Xin tìm cho thấy mặt nàng hỏi han.
Kneeling before his incantation altar,
Đạo nhân phục trước tĩnh đàn,
1690. The mystic went into a trance for a while.
Xuất thần giây phút chưa tàn nén hương.
When back to himself, he gave a clear statement:
Trở về minh bạch nói tường:
“Though her face is not seen, her tale is inquired.
“Mặt nàng chẳng thấy, việc nàng đã tra.
This girl is gravely by her karma weighed down,
Người nặng nghiệp oan gia,
Still lots of debts to pay and she can’t escape.
Còn nhiều nợ lắm sao đà thác cho.
1695. Astrology tells she’s in an accident,
Mệnh cung đang mắc nạn to,
No news of hers is heard in the next twelve months.
Một năm nữa mới thăm dò được tin.
The couple will meet face to face however,
Hai bên giáp mặt chiền chiền,
But they dare not recognize one another.”
Muốn nhìn mà chẳng dám nhìn lạ thay.”
The shaman’s word sounded so weird to the ears,
Nghe lời nói lạ dường này,
1700. That none of them believed its validity!
Sự nàng đã thế lời thầy dám tin.
This was but nonsense witchcraft and sorcery,
Chẳng qua đồng cốt quàng xiên,
She was dead and where on the earth could be seen?
Người đâu mà lại thấy trên cõi trần?
So he kept mourning her and missed their good times,
Tiếc hoa những ngậm ngùi xuân,
Asking if he’d meet such a fairy again.
Thân này dễ lại mấy lần gặp tiên.
Source: https://truyenkieuinenglish.wordpress.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.