Thứ Tư, 8 tháng 9, 2021

Truyện Kiều (Anh-Việt) - Chương 4 (Episode 4)

By Phan Huy MPH 


THE HOPELESS PURSUIT

GIONG SẦU ĐUỔI BÓNG

THE GOD-SEND HAIRPIN

NHỜ CỦA GẶP NGƯỜI

It’s a common way for those sentimental,

Cho hay là giống hữu tình,

Once they’re trapped in love, no one can unravel.

Đố ai gở mối tơ mành cho xong.

245. Since his return after meeting the sisters,

Chàng Kim từ lại thư song,

Kim couldn’t a moment stop thinking of her.

Nỗi nàng canh cánh bên lòng biếng khuây.

Time seemed to elapse slowlier than ever,

Sầu giong càng khắc càng chầy,

One day of lovesickness equalled three autumns.

Ba thu dồn lại một ngày dài ghê.

Layers of curtains enclosed her window like clouds,

Mây Tần khoá kín phòng the,

250. He dreamed himself probing the way to her house.

Bóng hồng liệu nẻo đi về chiêm bao.

Under the waned moons, beside the burned out lamps,

Tuần trăng khuyết, đĩa dầu hao,

He longed to see her face, yearned to date her heart.

Mặt tơ tưởng mặt, lòng ngao ngán lòng.

His study room icily cold like copper,

Buồng văn hơi lạnh như đồng,

Brush stood dried in stand, lute strings lied loose on fret.

Trúc se ngọn thỏ, tơ chùng phím loan.

255. Winds shook the cane blind into sounds of music.

Mành tương phân phất hơi đàn

Perfume induced her breath, tea enticed her voice.

Hương gây mùi nhớ, trà khan giọng tình.

Had it not been their predestined unity,

Ví chăng duyên nợ ba sinh,

Why did she tease him with her gorgeous beauty?

Làm chi đem thói khuynh thành trêu ngươi?

Occupied with the memories of his girl,

Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người,

260. And of their meeting place, he rushed to go there.

Nhớ nơi kỳ ngộ vội dời chân đi.

A region of luxuriant grass verdure,

Một vùng cỏ mọc xanh rì,

By the pure brook they were to be seen nowhere!

Nước ngâm trong vắt, thấy gì nữa đâu!

The evening breeze seemed to rouse his sadness,

Gió chiều như gợn cơn sầu,

The reeds lightly shook their mocking vibration.

Vi lô hiu hắt như màu khảy trêu.

265. Urged by his bountiful imagination,

Nghề riêng nhớ ít tưởng nhiều,

He decided to dash toward the Blue Bridge[9].

Xăm xăm đè nẻo Lam kiều lần sang.

High walled and close gated was her residence,

Thâm nghiêm kín cổng cao tường,

That found him hopeless in communication.

Cạn dòng lá thắm, dứt đường chim xanh.

Line of willows drooped their leaves of silk curtain,

Lơ thơ tơ liễu buông mành,

270. An oriole chirped mockingly in the branch.

Con oanh học nói trên cành mỉa mai.

Behind those numerous bolted gates and closed doors,

Mấy lần cửa đóng then cài,

Beyond that dead flower-filled yard, where was she?

Đầy thềm hoa rụng biết người ở đâu?

Stunned by the view, he stood there for a long time,

Tần ngần đứng suốt giờ lâu,

Then turned ‘round and saw in rear another house.

Dạo quanh chợt thấy mé sau có nhà.

275. That was Ngo Viet’s, an itinerant businessman,

Là nhà Ngô Việt thuơng gia

Who was far away and the house left empty.

Buồng không để đó người xa chưa về.

Posed as a lodging student, he asked to rent,

Lấy điều du học hỏi thuê,

Then with his lute and books, he at once moved in.

Túi đàn cặp sách đề huề dọn sang.

The house was ready for him with rocks and trees,

Có cây có đá sẵn sàng,

280. With a terrace bearing the name ‘View of Thuy’[10].

Có hiên Lãm Thuý nét vàng chưa phai.

He was glad at heart at the name coincidence,

Mừng thầm chốn ấy chữ bài

This was, perhaps, a predestined occurrence!

Ba sinh âu hẳn duyên trời chi đây!

Half closing the window of his rented house,

Song hồ nửa khép cánh mây,

He peeped day after day at the eastern wall.

Tường đông ghé mắt ngày ngày hằng trông.

285. Being so near but almost locked out from her,

Tấc gang động khoá nguồn phong,

He saw not a flitting glimpse of her shadows.

Tịt mù nào thấy bóng hồng vào ra.

Two swift rounds of moon had passed since he moved in,

Nhẫn từ quán khách lân la,

Sojourning in this strange lodge in search of her.

Tuần trăng thấm thoắt nay đà thèm hai.

On a serene day, it seemed, beyond the wall,

Cách tường phải buổi êm trời,

290. A gracious figure flit beneath the peach tree.

Dưới đào dường thấy bóng người thướt tha.

He put down his lute, tidied his gown, dashed out,

Buông cầm, xốc áo, vội ra,

The perfume still lingered, the girl’d disappeared.

Hương còn thơm nức, người đà vắng tanh.

Walking along the wall circling the area,

Lần theo tường gấm dạo quanh,

He saw on the peach branch a golden hairpin.

Trên đào nhác thấy một cành kim thoa.

295. Kim stretched out his hand for it and brought it home,

Giơ tay với lấy về nhà:

Thinking: “Why’s it here, the lady’s chamber thing?

” Này trong khuê các đâu mà đến đây?

This brooch of that woman would not have fallen

Gẫm âu người ấy báu này

Into my hand without predestination!”

Chẳng duyên chưa dễ vào tay ai cầm.”

He sat all night watching and touching the pin,

Liền tay ngắm nghía biếng nằm,

300. Which still emit a slight sandal scent of her.

Hãy còn thoang thoảng hương trầm chưa phai.

As dew just cleared, a soul was seen by the wall,

Tan sương đã thấy bóng người,

Searching for something in a confused manner.

Quanh tường ra ý tìm tòi ngẩn ngơ.

Kim’d been purposely waiting for this moment,

Sinh đà có ý đợi chờ,

He raised his voice through the wall to sound her heart:

Cách tường lên tiếng xa đưa ướm lòng:

305. “I’ve found someone’s hairpin accidentally,

“Thoa này bắt được hư không,

But where’s Ho-p’u[11] to return the jewelry?”

Biết đâu Hợp Phố mà mong châu về?”

Kieu’s lucid voice was heard from the other side:

Tiếng Kiều nghe lọt bên kia:

“Thank you so much for your heart honest and kind,

“Ơn lòng quân tử sá gì của rơi,

The hairpin’s worth nothing and you never mind,

Chiếc thoa nào của mấy mươi,

310. But your righteous conscience is indeed priceless!”

Mà lòng trọng nghĩa khinh tài xiết bao!”

Kim said: “We have lived for sometime as neighbors,

Sinh rằng: “Lân lý ra vào.

And I’m an acquaintance of yours not stranger.

Gần đây nào phải người nào xa xôi.

I’ve got this moment thank to your perfumed thing,

Được rày nhờ chút thơm rơi,

That compensates for my sufferings ever since!

Kể đà thểu não lòng người bấy nay!

315. My long waiting time has been paid off today,

Bấy lâu mới được một ngày,

Let me tell you my inmost feelings, please stay.”

Dừng chân gạn chút niềm tây gọi là.”

Then he hurried inside and took out with him,

Vội về thêm lấy của nhà,

Two golden bracelets and a square silk kerchief.

Xuyến vàng đôi chiếc, khăn là một vuông.

With agility he climbed over the wall,

Bậc mây rón rén ngọn tường,

320. And there before him, the girl he met that day.

Phải người hôm nọ rõ ràng chẳng nhe.

Of bashful, reserved, and timorous nature,

Sượng sùng giữ ý rụt rè,

Before his close regard, she lowered her head.

Kẻ nhìn rõ mặt, người e cúi đầu.

Kim started the dialogue: “Since per chance we met,

Rằng: “Từ ngẫu nhĩ gặp nhau

I’ve been sick with my secret thirsts and longings.

Thầm trông trộm nhớ bấy lâu đã chồn.

325. My skinny body so withered and wasted,

Xương mai tính đã rủ mòn

That no one thought till today I could persist

Lần lừa ai biết hãy còn hôm nay!

All the last months I was like a daydreamer,

Tháng tròn như gửi cung mây,

Nurturing my love at the expense of my life!

Trần trần một phận ấp cây đã liều.

Now I wish I could beg a couple of things,

Tiện đây xin một hai điều,

330. Will you deign to look through into my poor heart?”

Đài gương soi đến dấu bèo cho chăng?”

Amazed and embarassed, Kieu politely said:

Ngần ngừ nàng mới thưa rằng:

“Mine’s a stringent and pastoral family.

Thói nhà băng tuyết, chất hằng phỉ phong.

As to the grave matter of matrimony,

Dầu khi lá thắm chỉ hồng,

It’s up to the decision of my parents.

Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha.

335. Thank you for your loving and caring heart,

Nặng lòng xót liễu vì hoa,

But I’m still too young to answer your request.”

Trẻ thơ đã biết đâu mà dám thưa.”

Kim said: “it blows today and it rains the next,

Sinh rằng: “Rày gió mai mưa,

And spring days are not always within our reach.

Ngày xuân đã dễ tình cờ mấy khi.

If you don’t consent to my passionate love,

Dầu chăng xét tấm tình si,

340. It will hurt me but will it benefit you?

Thiệt đây mà có ích gì đến ai?

First, let’s make a promise of our attachment,

Chút chi gắn bó một hai,

Then with the matchmaker I’ll make arrangement.

Cho đành rồi sẽ liệu bài mối manh.

And if heaven disapproves of my true wish,

Khuôn thiêng dù phụ tấc thành,

My youth for your great love I’m willing to risk.

Cũng liều bỏ quá xuân xanh một đời.

345. But if your heart resolves to reject my love,

Lượng xuân dù có hẹp hòi,

All my search labor comes to nothing, you know!”

Công đeo đuổi chẳng thiệt thòi lắm ru!”

The lulling words of the young man soothed her ears,

Lặng nghe lời nói như ru,

The spring evening stirred the strings of her heart.

Chiều xuân dễ khiến nét thu ngại ngùng.

She said: “In the first stage of our acquaintance,

Rằng: “Trong buổi mới lạ lùng

350. For your truthful heart, it’s hard to hold back mine!

Nể lòng có lẽ cầm lòng cho đang!

I appreciate your kindness and concern,

Đã lòng quân tử đa mang,

I vowed my oath of loyalty in return.”

Một lời vâng tạc đá vàng thuỷ chung.”

Her acceptance seemed to free his heavy heart,

Được lời như cởi tấm lòng,

He handed her the hairpin and the rose scarf,

Giở kim thoa với khăn hồng trao tay,

355. Saying: “Our conjugal life begins today,

Rằng: “Trăm năm cũng từ đây,

Please as token of trust accept these keepsakes.”

Của tin gọi một chút này làm ghi.”

Having had with her a sunflower-shaped fan,

Sẵn tay bả quạt hoa quì

She exchanged it for the hairpin instantly.

Với cành thoa ấy tức thì đổi trao.

While they were trading words of consistency,

Một lời vừa gắn tất giao,

360. There was hubbub of human voice from the rear.

Mé sau dường có xôn xao tiếng người,

Swift as a draft of falling leaf and flower,

Vội vàng lá rụng hoa rơi,

He went back to his room and she her chamber.

Chàng về viện sách, nàng dời lầu trang.

Source: https://truyenkieuinenglish.wordpress.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.