Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2021

Truyện Kiều (Anh-Việt) - Chương 20 (Episode 20)

By Phan Huy MPH


MEETING OF INTIMATES

GẶP NGƯỜI TÂM PHÚC

HEROIC WILL SATISFIED

THOẢ CHÍ ANH HÙNG

Từ Hải

2165. During those bright nights of moon clear and wind fresh,

Lần thâu gió mát trăng thanh,

From the frontier came to entertain a guest.

Bỗng đâu có khách biên đình sang chơi.

With lion’s beard, swallow’s jaw, and silkworm’s brows,

Râu hùm hàm én mày ngài,

Of large shoulders and tall and massive body,

Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao.

Unmatched in martial art and skill of warfare,

Đường đường một đáng anh hào,

2170. He was a hero of true validity.

Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài.

Standing between earth and sky with arrogance,

Đội trời đạp đất ở đời,

This man was Tu Hai, a native of Yueh-tung[43].

Họ Từ tên Hải vốn người Việt Đông.

Fond of a struggling life style of adventure,

Giang hồ quen thú vẫy vùng,

With homeland in heart, bow and sword on shoudiers.

Gươm đàn nửa gánh, non sông một chèo.

2175. He’d heard about Kieu’s beauty throughout his trip,

Qua chơi nghe tiếng nàng Kiều,

And the beauty’s love softened the hero’s will.

Tấm lòng nhi nữ cũng xiêu anh hùng.

Từ Hải & Kiều

Thus when he was introduced at the rose-hall,

Thiếp danh đưa đến lầu hồng,

Their glances encountered and their hearts said ‘yes’.

Hai bên cùng liếc, hai lòng cùng ưa.

Tu said: “As intimates we’ve finally met,

Từ rằng: “Tâm phúc tương cờ

2180. Not as those passers-by brought about by wind.

Phải người trăng gió vật vờ hay sao.

I have heard of your fame as a beauty queen,

Bấy lâu nghe tiếng má đào,

Whose eyes have not let in anyone’s image.

Mắt xanh chẳng để ai vào có không?

It is rare to meet a hero in this world,

Một đời được mấy anh hùng,

Why waste your time with those confined fish and birds.”

Bõ chi cá chậu chim lồng mà chơi.”

2185. Kieu said: “Your word of praise I dare not accept,

Nàng rằng: “Người dạy quá lời,

I’m too low a girl to look down on the folk.

Thân này còn dám xem ai là thường.

I wish I could choose the stone to test the gold,

Chút riêng chọn đá thử vàng,

But whom can I trust and tell my confidence?

Biết đâu mà gửi can tràng vào đâu?

And for those customers who frequent this place,

Còn như vào trước ra sau,

2190. I have no right to sort the gold from the brass.”

Ai cho kén chọn vàng thau tại mình.”

Tu said: “Your saying is very sensible,

Từ rằng: “Lời nói hữu tình,

That indeed reminds me of P’ing-Yuan’s story[44].

Khiến người lại nhớ câu Bình Nguyên Quân.

Come here and once more have a close look at me,

Lại đây xem lại cho gần,

To see if any of your trust I’m worthy.

Phỏng tin được một vài phần hay không.

2195. Kieu politely said: “Yours is a noble heart,

Thưa rằng: “Lượng cả bao dong,

Chin-yang will soon see the dragon in the cloud.[45]

Tấn Dương được thấy mây rồng có phen.

As your love covers grass low and flowers base,

Rộng thương cỏ nội hoa hèn,

I’ll dare one day seek help for my foaming fate.”

Chút thân bèo bọt dám phiền mai sau.”

Nodding his head with pleasant satisfaction,

Nghe lời vừa ý gật đầu,

2200. Tu laughed: “Intimates are rare and hard to find!

Cười rằng: “Tri kỷ trước sau mấy người?

It is praiseworthy for your insightful eyes,

Khen cho con mắt tinh đời,

That could see a hero among the masses!

Anh hùng đoán giữa trần ai mới già!

Just by one word and you could recognize me,

Một lời đã biết đến ta,

We’ll have one another in wealth and glory.”

Muôn chung nghìn tứ cũng là có nhau.”

2205. Harmonized in heart and united in mind,

Hai bên ý hiệp tâm đầu,

Without overture of love, they fell in love..

Khi thân chẳng lọ là cầu mới thân.

He afterward sent words to the matchmaker,

Ngỏ lời nói với băng nhân,

And repaid the exact sum for her freedom.

Tiền trăm lại cứ nguyên nhân phát hoàn.

He also had their own room duly prepared,

Buồng riêng sửa chốn thanh nhàn,

2210. Furnished with a deluxe bed and bedecked screen.

Đặt giường thất bảo, vây màn bát tiên.

Beauty and Hero

Thus the hero was well matched with the beauty,

Trai anh hùng, gái thuyền quyên,

As dragon and phoenix in their unity.

Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cỡi rồng.

Half year later, while their marriage was still warm,

Nửa năm hương lửa đương nồng,

The husband felt a sudden urge in his heart.

Trượng phu thoắt đã động lòng bốn phương.

2215. Casting a glance at the immense sky and sea,

Trông vời trời bể mênh mang,

He readied his sword and horse for a journey.

Thanh gươm yên ngựa lên đường ruổi dong.

Kieu said: “The wife’s place is where her husband goes,

Nàng rằng: “Phận gái chữ tòng,

Now you go, I’d willingly ask to follow.”

Chàng đi thiếp cũng một lòng xin đi.”

Tu said: “Intimates should know one another,

Từ rằng: “Tâm phúc tương tri,

2220. Why d’ you still keep that womanly behavior?

Sao chưa thoát khỏi nữ nhi thường tình?

When an army of hundred thousands of soldiers,

Bao giờ mười vạn tinh binh,

With earth-shaking drumbeats, sky-filling colors,

Tiếng chiêng dậy đất, bóng tinh rợp đường,

Parades in the glory of my superb name,

Làm cho rõ mặt phi thường,

Then I’ll welcome you to our official home.

Bấy giờ ta sẽ rước nàng nghi gia.

2225. But not now when I’m a homeless wanderer,

Bằng nay bốn bể không nhà,

You are but a burden for my roaming life.

Theo càng thêm bận biết là đi đâu.

Be patient to stay here and wait for a while,

Đành lòng chờ đó ít lâu,

Don’t be eager, at most one year I’ll be back.”

Chầy chăng là một năm sau vội gì.”

Thus firmly said, he shook off his hem and left,

Quyết lời dứt áo ra đi,

2230. Opening his great wings to wind of the wild.

Gió đưa bằng tiện đến kỳ dặm khơi.

She was left alone at home by the window,

Nàng từ chiếc bóng song mai.

Behind fast-bolted door during endless nights.

Đêm thâu đằng đẵng nhặt cài then mây.

No more of her shoe-marks on the mossy-yard,

Sân rêu chẳng vẽ dấu giày,

Where grass grew taller but willow got thinner.

Cỏ cao hơn thước, liễu gầy vài phân.

2235. She strained her eyes at thousand-mile-off hometown,

Đoái trông muôn dặm tử phần,

Where her homesick soul lingered with hilltop clouds;

Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa.

How pitiful she was for her old parents!

Xót thay huyên cỗi xuân già,

Had they allayed now from their grief and longings?

Tấm lòng thương nhớ biết là có nguôi?

More than ten years had swiftly passed ever since,

Chốc đà mười mấy năm trời,

2240. If still alive they’d had frost-hair and scale-skin.

Còn ra khi đã da mồi tóc sương.

How sorry she was for her old true lover,

Tiếc thay chút nghĩa cũ càng,

Who, though gone off her life, still clung to her heart.

Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng.

If with her sister he’d tied the marriage knot,

Duyên em dù nối chỉ hồng,

Probably by now they’d had children a lot.

May ra khi đã tay bồng tay mang.

2245. And the heart-felt nostalgia of her homeland,

Tấc lòng cố quốc tha hương,

Like thousands of spinning threads, crisscrossed her mind.

Đường kia nỗi nọ ngổn ngang bời bời.

Whereas her husband, like a soaring great bird,

Cánh hồng bay bổng tuyệt vời,

Was flying out of her worn-out waiting eyes.

Đã mòn con mắt phương trời đăm đăm.

Lonely she lived like a shadow day and night,

Đêm ngày luống những âm thầm,

2250. While the war flames thundered around the corner.

Lửa binh đâu đã ầm ầm một phương.

An atmosphere of death filled the gloomy sky,

Ngất trời sát khí mơ màng,

War-ships filled the rivers, soldiers jammed the roads.

Đầy sông kình ngạc, chật đường giáp binh.

She was told by acquaintances and neighbors

Người quen thuộc, kẻ chung quanh,

To go seek for a temporary shelter.

Nhủ nàng hãy tạm lánh mình một nơi.

2255. She said: “Because I have made him a promise,

Nàng rằng: : “Trước đã hẹn lời,

Even in time of danger I won’t break it.”

Dẫu trong nguy hiểm dám rời ước xưa.”

While she was still in perplexed indecision,

Còn đang dúng dắng ngẩn ngơ,

Flags were seen, gongs were heard from exterior.

Mé ngoài đã thấy bóng cờ tiếng la.

Encircling her house came a group of soldiers,

Giáp binh kéo đến quanh nhà,

2260. They hailed in unison: “Our great Lord’s madam!”

Đồng thanh cùng gửi: “Nào là phu nhân!”

Before Kieu were two lines of ten generals

Hai bên mười vị tướng quân

With shields and swords undone kowtowing on ground.

Đặt gươm cởi giáp trước sân khấu đầu.

Behind were ladies-in-waiting who followed,

Cung nga thể nữ nối sau,

And said: “By Lord’s order we escort you home.”

Rằng: “Vâng lệnh chỉ rước chầu vu qui.”

2265. A phoenix-coach with decked curtain was ready,

Sẵn sàng phượng liễn loan nghi,

She donned a bright headdress and brilliant clothes.

Hoa quan chấp chới, hà y rỡ ràng.

The parade began with banners and drumbeats,

Dựng cờ nổi trống lên đường,

The flute and string preceded her golden chair.

Trúc tơ nổi trước, đào vàng kéo sau.

Urgent heralds dashed before the procession,

Hoả bài tiền lộ ruổi mau,

2270. And drums were heard from the South-Court Headquarter.

Nam Đình nghe động trống chầu đại doanh.

Flags raised on the walls, guns roared from the bastions.

Kéo cờ luỹ, phát súng thành,

Lord Tu himself rode out the gate to greet her.

Từ Công ra ngựa thân nghênh cửa ngoài.

Strangely magnificent in his uniform,

Rỡ mình lạ vẻ cân đai,

Still with chin of sparrow and brows of silkworm,

Hãy còn hàm én mày ngài như xưa.

2275. He laughed: “Our union is like fish and water,

Cười rằng: “Cá nước duyên ưa,

Those words I’ve once said do you still remember?

Nhớ lời nói những bao giờ hay không?

Only heroine could understand hero,

Anh hùng mới biết anh hùng,

Are you satisfied with what you’re having now?”

Rày xem phỏng đã cam lòng ấy chưa?”

She politely said: “Mine’s a slim destiny,

Nàng rằng: “Chút phận ngây thơ,

2280. A frail vine sheltered at the shade of a tree.

Cũng may dây cát được nhờ bóng cây.

Though it’s only now we see the dream come true,

Đến bây giờ mới thấy đây,

I was sure of our victory from the first days.”

Mà lòng đã chắc những ngày một hai.”

Eyes to eyes, face to face they were in laughter,

Cùng nhau trông mặt cả cười,

Then hand in hand they went to the headquarter.

Dan tay về chốn trướng mai tự tình.

2285. Banquets and feast were held to reward the troops,

Tiệc bày thưởng tướng khao binh,

Echoed with battle drums and army music.

Thì thùng trống trận, rập rình nhạc quân.

In glory they made up for their past hardships,

Vinh hoa bõ lúc phong trần,

And their love got fresher and warmer each day.

Chữ tình ngày lại thêm xuân một ngày.


Source: https://truyenkieuinenglish.wordpress.com


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.